Thứ Hai, 25 tháng 12, 2017

Sự lập trụ cũng như những tế bào ung thư

Rất âm thầm lặng lẽ nhưng lại có sức giết người ghê gớm!
Ai cũng trụ vô tùm lum thứ, nói túm lại là cái gì cũng trụ, nhờ trụ nhiều thứ như vậy nên mới có cái gọi là bản ngã. Trụ càng nhiều thì bản ngã càng cao, càng nguyên tắc, càng bám chặt, càng bấu víu. Mà thường chúng ta hổng ai thấy mình trụ cả, chỉ nghĩ là mình đúng thôi hà. Trụ mà không thấy mình trụ nên mới giống tế bào ung thư là vậy đó.

Sự lập trụ dắt chúng ta loanh quanh miết ở mấy cõi luân hồi hết lên rồi xuống, hết xuống rồi lên, hết khổ rồi sướng, hết sướng rồi khổ.

Hỏi: Vậy làm sao để hết trụ?
Đáp: Đâu cần phải hết trụ. Chỉ cần trụ mà biết mình trụ thì dần dần trụ tự diệt.
Hỏi: Làm sao để biết mình trụ?
Đáp: Tùy mỗi người. Nhưng tôi có hai cách làm sau:

Thứ nhất, khi nào có sự bất như ý/bất mãn/bất đồng ý nổi dậy thì khi ấy có sự lập trụ. Sự bất mãn càng lớn thì sự lập trụ càng chắc. Tại có trụ nên mới có bất mãn.

Thứ hai, đó là mọi câu trả lời cho mọi câu hỏi đều thay đổi theo thời gian. Nếu không thấy có sự thay đổi nghĩa là có sự lập trụ, bám víu rồi đó. Tôi có cách quán sát sự thay đổi của các câu trả lời như sau: Đó là tôi lập một cái blog chuyên đăng những bài mà tôi tâm đắc vào lúc ấy, hay những bài thuyết pháp mà tôi thích, hay những lời giải thích/luận giải/lập luận của tôi về một vấn đề nào đó. Tôi đăng trên blog với hai mục đích: một là để lưu lại và hai là để ai hữu duyên thì vào đọc. Khi lưu lại hết thì một thời gian sau tôi đọc lại hay nghe lại mà vẫn thấy thích thú/tâm đắc với những lời ấy, nghĩa là tôi có sự lập trụ vào những điều đó rồi. Hoặc có những bài viết/thuyết pháp mà lúc đó tôi thấy hổng hay, hổng đúng, một thời gian sau lại thấy khác. Hoặc có bài, lúc đó tôi thấy hiểu theo kiểu này, bây giờ tôi lại thấy lại hiểu theo kiểu khác.

Mọi thứ đều thay đổi theo thời gian, cái gì cũng thay đổi, chỉ có sự đổi thay là không hề thay đổi. Cho nên việc lưu lại blog các bài viết cũng là cách để tôi tự quán sát sự lập trụ của mình đó. Có bài phải mất vài năm tôi mới có cái nhìn khác về nó, có bài thì chỉ trong vòng vài tháng là đã thấy khác, có bài thì vài tuần, có bài thì vài ngày, có bài thậm chí vừa viết xong đã thấy khác.

Hỏi: Cái gì tạo ra cái khác?
Đáp: Nhân duyên. Do nhân này duyên này mình thấy như vậy, do nhân kia duyên kia mình thấy như kia. Nhân duyên luôn thay đổi, không bao giờ đứng yên. Nhân duyên biến đổi thế nào thì mình biến đổi theo thế nấy, gọi là sống thuận nhân duyên. Nhân duyên biến đổi mà mình đứng yên, mình trụ vào cái cũ, mà cái cũ thì đã trôi qua rồi, thành quá khứ rồi, nhưng mình bám vào cái ảo tưởng của mình về cái nấy, bám víu những cái đã trở thành quá khứ, cho nên mình có trụ, mình không theo kịp sự biến đổi của nhân duyên. Mà hễ trụ chỗ nào đi về chỗ đó.


Có nhiều cái trụ chắc lắm, phải mất thời gian rất lâu mới phá vỡ được. Có cái mới trụ thôi thì đã bị phá vỡ mất rồi. Cho nên mỗi người tự quán sát sự lập trụ của chính mình, chứ không ai làm điều ấy giùm cho đâu nha.

1 nhận xét:

  1. Em rất có duyên với những bài đăng và luận giải của chị lắm đó nha!!! Muốn ghiền lun đó!!! Không biết là tùy duyên trụ hay bất biến trụ đây á !!!!

    Trả lờiXóa