Người tu đạo cũng y như
người đời, nghĩa là cùng tôn giáo cùng tông phái cùng thầy là cùng phe, rồi
cùng ý tưởng cùng suy tưởng là cùng phe. Hễ ai cùng phe mình thì nói gì mình
cũng thấy đúng, làm gì cũng hay, mình ca tụng, khen ngợi, còn ai không cùng phe
thì mình chỉ trích chê bai. Một mình mình khen tụng thì chưa xi nhê nên mình
tìm đồng bọn để cùng khen. Một mình mình chê bai chưa có xi nhê nên tìm đồng
bọn để ném đá, dìm cho chết kẻ nào dám không cùng phe với mình. Đó là nhân A Tu
La ấy vậy.
Này các ông, khi nào
các ông còn thấy mình đúng người sai, mình chánh người tà, mình hiền người dữ,
mình giác ngộ người vô minh, mình sáng láng người ngu si,…..thì khi ấy các ông
còn mãi vào ra cõi A Tu La ấy vậy. Vì kết bè kết đảng chia phe chia nhóm là
nhân cho A Tu La. Cho nên cõi A Tu La thường xuyên có chiến tranh là thế đó.
Còn chia phe, còn kết
bè thì còn chưa vào được Bình Đẳng Tánh, còn chưa vào được Bình Đẳng Tánh thì
còn ra vào cõi A Tu La thường xuyên đó vậy.
Đã là đại bàng thì
không cần tiếng cổ vũ vẫn vút cánh bay cao.
Đã là voi chúa thì
không cần bầy đàn vẫn hiên ngang đi lại chốn rừng sâu.
Đã là sư tử chúa thì
không cần vây cánh vẫn cất tiếng gầm oai vệ khắp non cao.
Ấy là những phẩm chất
của bậc giác ngộ đó vậy.
Cũng phải vào được bình đẳng tánh mới cảm thông được vậy !!!
Trả lờiXóa