Bất cứ
điều gì mình thấy ở người đều là nhân mình đã có sẳn. Khi thấy người hiền, đó
là do mình đã có sẳn nhân hiền. Khi thấy người ác, đó là do mình đã có sẳn nhân
ác. Khi thấy người ngu, đó là do mình đã có sẳn nhân ngu. Khi thấy người khôn, đó
là do mình đã có sẳn nhân khôn,……………..
Tất cả
những gì mình thấy là nhân mình đã có sẳn, người chỉ là duyên hỗ trợ cho những
cái nhân ấy có cơ hội trỗi dậy mà thôi. Cho nên khi mình thấy người như thế nào
thì mình tự quay vô thừa nhận cái nhân ấy ngay nơi mình, (tự nhìn nhận chứ
không có phán xét chỉ trích những cái nhân ấy đâu nha mọi người). Hằng quay vô
như vậy thì khi đủ nhân đủ duyên, những cái nhân ấy tự diệt. Còn mình không có
can đảm quay vô nên cái nhân có sẳn từ mình, mình ép nó qua cho người, vậy là
nhân chẳng những không diệt mà lại được tăng gấp đôi. Nghĩa là trước chỉ có
một, sau khi mình gán cho người thì nó được tăng lên thành hai, đó gọi là nhân
chồng nhân, đầu chồng đầu.
Hằng
quay vô tự nhìn thấy những cái nhân đã có sẳn như vậy, thì đó chính là THIỀN.
Đề tài ni hay mà trình bày ngắn quá !!!
Trả lờiXóa