Một hôm đức Phật trên đường về tinh xá Trúc Lâm, có hai thầy
trò ngoại đạo theo sau. Ông thầy tìm đủ cách chỉ trích chê bai đức Phật, ngược
lại người trò dùng mọi lời lẽ tốt đẹp tán thán khen ngợi Như Lai. Vì thế chư Tỳ
kheo bực bội không vui, về tới tinh xá các thầy liền bạch Phật:
- Bạch Thế Tôn, tại
sao đối với đức Phật mà ông thầy thì chê, người trò lại khen, như vậy ai đúng?
Đức Phật trả lời:
- Các ngươi đừng
nói ai đúng, nếu nghĩ khen là đúng, chê là đúng thì các ngươí sẽ bị phiền não.
Nếu nói khen đúng thì người được khen sinh tâm ngạo mạn. Nếu nói chê đúng thì
người bị chê sẽ sanh ra bực bội. Như vậy đừng để khen chê làm cho tâm mình sanh
phiền não. (kinh Trường A Hàm)
Chúng ta phải biết rõ trọng tâm khen chê không phải ở hình thức mà ở tâm niệm của mỗi người. Ai đã thoát được, đã tháo gỡ được những cột trói của dục lạc thế gian, đó là người đáng khen. Còn hình thức bên ngoài nghiêm trang nhưng đụng đâu dính đó thì chưa đáng khen.
Trả lờiXóa