*********************
KIẾN THỦ là bảo thủ
sự hiểu biết sai lầm của mình. Đây có hai cách: 1.- Hành vi của mình sai lầm, ý
kiến lại thấp thỏi, nhưng không tự hiểu biết, lúc nào cũng bảo thủ cho mình là
hay giỏi, đúng đắn hơn hết, ai nói cũng chẳng nghe. 2.-Biết mình như thế là
sai, nói như vậy là dở, nhưng cứ bảo thủ cái sai và cái dở ấy, không chịu thay
đổi.
Như có người, ông bà trước đã lỡ theo tà đạo, nay con cháu vẫn biết
đó là tà, nhưng cứ theo như vậy mãi không đổi. Họ bảo rằng: "Xưa sao nay vậy!".
Hay như có người, cha mẹ trước đó có làm nghề tội lỗi, qua đến đời con, cứ bảo
thủ nghề ấy, không chịu thay đổi. Nói cho rõ hơn, là những tục lệ trong thế
gian, như mỗi năm phải làm trâu bò để tế thần; khi người chết phải làm heo bò
cúng kiến, mỗi kỳ tuần tự hay giỗ quảy, phải đốt giấy tiền vàng bạc áo quần kho
phướn; mỗi năm phải hội họp để cúng tà thần ác quỉ v.v… Người học Phật phải dẹp
trừ "kiến thủ", như thế gọi là "Tu Tâm’.
(Trích Từ Phật Pháp Địa Tạng Vương Bồ Tát)
Có chuyện này không hiểu nè bà con: Tất cả chúng ta có ai muốn người thân ông bà cha mẹ hay cả bản thân mình khi chết sẽ vào địa ngục không? Câu trả lời chắc là không. Tuy nhiên, cái mà tôi không hiểu là: vì sao chúng ta muốn họ về Tây phương cực lạc hoặc ít ra thì lên thiên đường cho sung sướng nhưng chúng ta toàn là đốt hàng mã và tiền......................Âm phủ cho họ vậy? Có phải các cõi trên kia vẫn lưu thông tiền Âm phủ và sử dụng hàng mã không vậy? Mà nghe nói mấy cõi trên, muốn gì cũng được, chỉ cần nghĩ đến cái gì thì cái đó hiện ra trước mặt mà. Vậy phải chăng chúng ta, tâm thì muốn họ đi lên cõi trên nhưng hành động thì lại kéo họ xuống cõi địa ngục không vậy? Ai biết thì xin chỉ giáo nghen!
Trả lờiXóa