- Nầy Ðại Huệ! Tất
cả loài hữu tình từ vô thỉ đến nay ở trong vòng sống chết luân hồi vô tận,
không có chúng sanh nào chẳng từng làm cha mẹ anh em con cái quyến thuộc, cho đến
chủ tớ bạn bè thân thích lẫn nhau. Vậy đối với chúng sanh đã vì nghiệp lực phải
chịu đọa làm thân thủy tộc, cầm thú, nỡ nào bắt nó mà ăn thịt? Bậc Bồ Tát Ma Ha Tát phải quán sát xem tất cả loài hữu tình đồng với thân mình, nên nghĩ các thứ thịt kia từ những
sanh mạng biết vui khổ thương đau mà có, đâu nỡ an nhiên mà ăn?
...
Nầy Ðại Huệ! Kẻ ưa ăn thịt, thân thể hôi nhơ, tiếng
dữ đồn xa, người lành bậc hiền thánh không thích gần gũi, vì thế Bồ Tát không
nên ăn thịt. Huyết nhục là chất chúng Tiên từ bỏ, các Thánh chẳng ưa, bởi thế Bồ
Tát không nên thọ dụng. Bồ Tát vì tâm từ mẫn, vì giữ gìn lòng tin của chúng
sanh khiến cho Phật Pháp không bị chê bai, nên không ăn thịt. Nếu đệ tử của ta
ưa an thịt, sẽ bị người tục đem lòng khinh báng nói rằng: Tại sao hàng Sa môn
tu nghiệp thanh tịnh, lại không bằng hạnh trong sạch của thiên tiên, mà như ác
thú mang đầy bụng thịt cá đi dạo thế gian, làm cho chúng sanh thảy đều ghét sợ?
Và như thế là kẻ ấy đã phá hạnh thanh tịnh, mất đạo Sa môn, thiếu tư cách để điều
phục người. Cho nên, Bồ Tát vì lòng từ mẫn, muốn nhiếp hộ mọi người khiến cho
không sanh tâm niệm ấy, chẳng thọ dụng đồ huyết nhục.
...
- Nầy Ðại Huệ! Ta thường bảo: ăn thịt chúng sanh chẳng
khác chi ăn thịt con mình, vậy đâu phải thật Như Lai hứa cho đệ tử ăn thịt? -
Thịt chẳng phải thơm ngon, thịt không tinh sạch, ăn thịt sanh nhiều tội ác, làm
hư các công đức, bị chư Tiên Thánh rời bỏ, làm sao Như Lai lại hứa cho đệ tử ăn
thịt? Bởi thế, kẻ nào nói Như Lai chấp nhận cho đệ tử ăn thịt, tức là phỉ báng
ta.
- Nầy Ðại Huệ! Nên biết thức ăn thanh tịnh là những
thứ như: lúa, nếp, đậu, bắp, đường, tô du... Các thứ ấy chư Phật đời quá khứ đã
hứa cho, ta nay cũng khuyên bảo như vậy".
- Đại Thần -
ST
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét