1. Tu Ðạo là cần phải
"quay trở lại." Nghĩa là gì? Tức là phải nhường cho người việc tốt
lành, còn mình thì nhận phần hư xấu-xả tiểu ngã để thành tựu đại ngã.
2. Ðối với ma đừng
khởi tâm thù nghịch. Hãy xem chúng như các bậc Thiện-tri-thức trợ đạo cho mình.
3. Từ vô lượng kiếp
đến nay, hết đời này sang đời khác, mỗi người tạo bao nghiệp không đồng, nên vọng
tưởng cũng không đồng. Nghiệp nặng
thì vọng tưởng nhiều, nghiệp nhẹ thì vọng tưởng ít.
4. Người tu hành phải vì cắt đứt dòng sanh tử luân
hồi, vì độ chúng sanh, chứ không vì cầu cảm ứng mà tu Ðạo.
5. Người tu Ðạo phải luôn luôn hồi quang phản chiếu,
không nên hướng ngoại truy cầu. Tìm cầu bên ngoài không thể có được, quay về tự
tánh thì đầy đủ cả.
6. Ðối với kẻ mới phát tâm tu, điều chướng ngại nhất
khi dụng công là lòng tham đắm sắc dục giữa nam và nữ. Ðây là vấn đề căn bản nhất.
7. Người tu Ðạo nên chú ý! Chớ gieo duyên nhiễm ô với
người khác. Sợi dây trói buộc bất tịnh này sẽ làm chúng ta đọa lạc.
8. Hiện tại chúng ta may mắn có được thân người. Nếu
không biết dùng thân người để tu hành, thì đợi đến khi nào mới tu? Chỉ e đến
lúc mất thân này rồi, dẫu có muốn tu hành thì đã quá trễ!
9. Học Phật Pháp, điều thiết yếu là phải chân thật.
Mỗi hành động, mỗi lời nói, mỗi cử chỉ đều phải chân thật.
10. Ở chùa, chúng ta phải biết tiết kiệm mọi vật dụng.
Rằng:
"Thương tiếc vật của chùa
Như bảo vệ tròng con mắt."
11. Không thương, không ghét là Trung Ðạo.
12. Tu Ðạo là tu đạo gì? Tức là tu theo Trung Ðạo-với
ai cũng phải đối xử bình đẳng, lấy lòng từ bi làm căn bản, và khi hành sự phải
cẩn thận, chớ đi lạc vào lưới rọ tình ái.
13. Chẳng hề có đạo lý "ngày nay tu Ðạo, ngày
mai thành Phật." Mới cuốc một nhát đâu thể có giếng nước ngay được. Tu
hành là đem khối sắt mài thành cây kim, công đủ tự nhiên sẽ thành tựu.
14. Việc đầu tiên khi học mật chú là phải chánh tâm
thành ý. Nếu tâm không chân chánh thì khi học, mật chú nào cũng thành tà. Tâm nếu
chân chánh thì học mật chú mới được cảm ứng.
15. Vô minh có hai đồng lõa. Hai đồng lõa ấy là gì?
Tức là tham ăn và tham sắc dục. Cả hai việc này trợ giúp vô minh tạo vô số nghiệp
xấu.
16. Có câu rằng:
"Khi muốn làm người tốt thì nghiệp báo hiện,
Khi muốn thành Phật thì ma đến thử thách."
Nếu không muốn trở thành người tốt thì nghiệp báo
không tìm đến. Càng quyết chí làm người tốt bao nhiêu thì nghiệp báo càng đến tới
tấp bấy nhiêu, đòi mình thanh toán nợ nần cho minh bạch.
17. Phật và ma chỉ khác nhau ở một tâm niệm-Phật
thì có tâm từ bi, còn ma thì có tâm tranh hơn thua.
18. Người thực sự biết cách tu hành thì nhất cử nhất
động đều là tu cả.
19. Người tu Ðạo không nên đi khắp nơi quảng cáo sự
tu hành của mình. Ai thường quảng cáo sự tu hành của mình thì nhất định sẽ đọa
lạc vào đường ma.
20. Người tu Ðạo ở bất cứ nơi nào cũng đều phải che
giấu và tẩy xóa tông tích, đừng nên để lộ diện.
21. Tâm của chúng ta thường trú tại những nơi khác
chứ không trú tại trong tâm mình. "Trú tại những nơi khác" nghĩa là
có thân mà không có tâm.
ST
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét