Thứ Tư, 28 tháng 1, 2015

“Ở Đâu Có Ta, Ở Đó Có Đau Khổ”



“…Làm điều lành mà quên cái ta thì mới có phước lớn, còn làm mà chấp vào cái ta thì phước sẽ bị tổn bớt. Đây cũng là kinh nghiệm để chúng ta học, mình làm việc tốt, việc lành, tụng kinh là có phước nhưng nếu chấp vào đó, tức là sanh cái ta thì sẽ tổn bớt phước. Thấy mình tụng kinh nhiều, có công đức lớn rồi chấp vào đó khinh người khác thì sẽ tổn phước...

Cuộc sống hằng ngày của chúng ta cũng vậy, nhớ hễ ở đâu có sanh cái ta là có đau khổ theo đó. Đi chùa mà sanh cái ta đi chùa cũng có khổ, chứ không phải là không có khổ. Thí dụ như người đi chùa nhiều nên thấy mình là người lâu năm còn người kia mới đi chùa, do có phân chia thì sẽ có khổ theo đó, nếu lỡ để người “đi chùa lâu năm” đứng sau “người mới vào chùa” thì các vị buồn liền, thì có khổ theo ngay! Rồi đi nghe pháp mà sanh cái ta đi nghe pháp, nếu có ai ngăn không cho đi thì cũng khổ, hoặc là sanh cái tôi đi nghe pháp,muốn vào nghe pháp mà giảng đường hết chỗ ngồi, vừa tìm được chỗ mới ngồi xuống thì có ai tới giành nên cũng khổ nữa. Cho nên hễ ở đâu có ta là ở đó có khổ…”

(Trích từ: “Ở Đâu Có Ta, Ở Đó Có Đau Khổ” – Thích Thông Phương)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét