Một bậc giác ngộ giải thoát nói nín vô ngại. Vì sao
lại vậy? Vì cho dù họ có nói về bao nhiêu đề tài đi chăng nữa thì tất cả những
đề tài ấy đều chỉ về một hướng duy nhất- đó là hướng giác ngộ giải thoát. Thế
còn nói nín vô ngại là thế nào? Nghĩa là dù họ có nói hay im lặng thì cả việc
nói lẫn việc im đều cũng chỉ về một hướng duy nhất. Ngay trong từng hành động
của họ, trong mọi suy nghĩ, trong mọi lời nói, thậm chí cả cái đằng hắng cũng
đều chỉ về một hướng duy nhất. Đó gọi là Nhất Hướng. Để Nhất hướng thì trước
hết phải có sự Nhất tâm (Định). Và để cho hành giả có được sự Nhất Tâm mà có sự
ra đời của vô vàn pháp môn khác nhau phù hợp với vô số căn cơ khác nhau. Tất cả
các pháp môn đều là Nhất Tâm. Từ Nhất Tâm mới có thể Nhất hướng được.
Còn một phàm phu thì sao? Đó là người tâm phóng dật
hay còn gọi là tâm tán loạn. Cho dù họ chỉ nói đến một đề tài duy nhất nhưng
lại đi về vô số hướng khác nhau. Một khi tâm tán loạn thì không thể có sự Nhất
Hướng. Đó là lý do mà Nhất Tâm luôn là đích đến đầu tiên của bất kỳ pháp môn
tông phái nào. Nhất tâm chính là giao lộ của mọi con đường.
Túm cái ý lại thì bậc giác ngộ giải thoát nói về một
ngàn đề tài nhưng một ngàn đề tài ấy đều đi về một hướng. Còn phàm phu nói chỉ
1 đề tài nhưng lại đi về một ngàn hướng khác nhau. Ngàn hướng khác nhau dẫn đến
ngàn cách sanh tử khác nhau. Chỉ nói một đề tài thôi mà đã đi theo vô số hướng
khác nhau rồi, huống chi là nói về nhiều đề tài khác nhau. Đó là lý do rất
nhiều cơ sở tu tập cấm luôn nói chuyện hoặc bắt phải giữ giới im lặng là vậy đó.
Túm của túm cái ý là khi nào chưa có sự Nhất hướng (mà
để Nhất hướng thì phải có Nhất tâm còn gọi là Định) ,thì khi ấy nên hạn chế nói
nhiều đề tài khác nhau, càng nói thì càng sa vào luân hồi sanh tử.
......................................................................................
......................................................................................
Nói tiếp về Nhất Tâm.
Những con vật săn mồi
thì sự chú tâm hay còn gọi là nhất tâm rất cao, nếu không thì chúng chẳng thể
săn mồi. Các doanh nhân cũng rất nhất tâm nhưng sự nhất tâm ấy hướng đến lợi
nhuận. Các chính trị gia cũng nhất tâm hướng đến chính trị và quyền lực. Cảnh
sát nhất tâm hướng đến săn bắt tội phạm. Học sinh nhất tâm đến bài học,………
Trong xã hội đã vậy, không có sự nhất tâm hay còn gọi là chú tâm thì không thể
làm được gì cả hay còn gọi là làm gì cũng thất bại.
Còn sự nhất tâm của
người tu là hướng đến những tính cách tốt đẹp của bậc giải thoát giác ngộ, của
chư Phật, chư Bồ tát, chư thánh hiền.
Nhất tâm là điều bình
thường của tự nhiên, nhưng nhất tâm về vấn đề gì thì lại tùy hay nói cách khác
thì sự nhất tâm ấy hướng đến đâu thì tùy. Đó là lý do tôi nói dù theo tôn giáo
nào tông phái nào hay pháp môn nào thì đích đến đầu tiên luôn là sự Nhất tâm.
Nhất tâm là một giao lộ. Tất cả mọi con đường đều quy về đây. Từ giao lộ Nhất
tâm lại rẽ sang vô số con đường khác nhau nữa, để rồi lại đến một giao lộ khác.
P.S Sức mạnh của sự
Nhất Tâm là rất lớn. Người biết đến sức mạnh của sự nhất tâm này thì có thể huy
động được sức lực của toàn vũ trụ hợp lại để trợ giúp người đó. Rất nhiều tôn
phái đã sử dụng điều này để tạo ra thần thông. Nhưng thay vì lệch sanh hướng
thần thông hay tâm linh thì người tu đạo giác ngộ giải thoát dùng sức mạnh ấy
để hướng về một hướng duy nhất, đó là giác ngộ giải thoát.
.............................................................................................................
.............................................................................................................
Sẳn duyên nên nói tiếp
về sức mạnh của sự nhất tâm cho mọi người nghe nha!
Nghe mọi người bàn luận
về chính trị hay hội nghị APEC gì đó có khi thấy cũng vui vui. Một người biết
đến sức mạnh của sự nhất tâm họ có thể điều khiển được suy nghĩ của người khác.
Nếu muốn ông Trump nói cái gì là họ điều khiển cho ổng phát biểu theo ý họ luôn
đó nha! Nhưng đó là xen vào sự vận hành của Mẹ Nhân Quả và sẽ bị quả báo ghê
gớm! Rất nhiều vị tu luyện thần thông theo kiểu này và xen vào tùm lum chuyện,
đặc biệt là các Lạt Ma Tây Tạng không theo phái của Ngài Đạt Lai Lạt Ma. Họ
dùng thần thông để chuyển cái này cái nọ, thay đổi chuyện nọ chuyện kia và
không ai thoát khỏi quả báo cả.
Không một ai kể cả Phật
toàn giác có thể xen vào sự vận hành của Mẹ Nhân Quả, khi đủ nhân đủ duyên thì
quả trổ, ấy là tự nhiên, ấy là quy luật của trời đất. Bất kì ai xen vào sự vận
hành ấy đều sẽ bị quả báo nặng nề.
Lúc Tây Tạng bị quân đội
Mao Trạch Đông xâm chiếm, một số vị Lạt Ma muốn dùng thần thông để thay đổi
tình thế nhưng Ngài Đạt Lai Lạt Ma cực kì nghiêm cấm, thà đi lưu vong còn hơn
là xen vào sự vận hành của Nhân Quả. Và cho đến bây giờ Ngài cũng nghiêm cấm
các Lạt Ma dùng thần thông để đối kháng lại Mẹ Nhân Quả, nhưng không phải ai
cũng nghe theo lời Ngài đâu.
Bởi vậy, bàn luận
chuyện này chuyện nọ làm chi, ráng đạt đến Nhất Tâm đi thì sẽ biết đó là gì
thôi hà hihi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét