Nhân có vị kể chuyện về
một người bạn bỏ thành thị vào rừng sâu núi thẳm tu khổ hạnh được 4-5 tháng
xong chạy trở ra vì chịu không nổi nên tôi viết bài này.
Tôi kể chuyện về núi
tuyết nha! Núi tuyết nghĩa là núi Hy Mã Lạp Sơn kéo dài qua một số nước như
Pakistan, Ấn độ, Tây Tạng, Nepal,…. Nghe đồn núi tuyết là nơi đón ánh nắng mặt
trời đầu tiên và có vô số vị ẩn tu nơi đây, thần tiên hiển hiện khắp nơi. Thật
ra muốn ẩn tu trên núi tuyết không khó, quan trọng là có làm được hay không mà
thôi. Có rất nhiều lạt ma đã đang và sẽ ẩn tu trong vô số am cốc khắp núi
tuyết. Những am này xây bằng đá, thật ra là vác những tảng đá to to rồi chồng
lên nhau thành am, lối ra rất nhỏ, chỉ là một cái khe. Gọi là am chứ thật ra rất
nhỏ, chỉ đủ chỗ ngồi và một cái bếp nhỏ để đun nước sôi pha trà thôi, không nằm
dài ra được. Nghĩa là ai vào đây thì chỉ có ngồi không thể nằm. Am như thế này
rải rác khắp nơi. Mọi người nếu muốn thì cứ đi dạo dạo núi tuyết mà quan sát,
thấy am nào có cái xác khô, nghĩa là hành giả nhập tịch rồi thì xin phép họ cho
sử dụng am, sau đó khiêng thi thể họ để ra ngoài, rồi vào đó ngồi. Do am trên
núi nên mỗi ngày vào buổi sáng phải leo xuống con suối cách đó vài cây số để
tắm giặt và gánh nước lên am dùng đủ trong ngày. Phải đi ban ngày vì ban đêm
cọp beo bắt đầu đi dạo khắp chốn, có khi leo lên nóc am kêu gào làm cho hành
giả nào yếu tim là sợ tê tái luôn. Đây là những cái am còn dễ mò đến, chứ có
những cái am còn cao hơn, xa hơn thì tôi chẳng biết. Có một số tăng ni Việt Nam
quyết sống chết tìm đạo nên tìm đến những am cốc này, không thành đạo thề không
rời am, và họ chết luôn tại đó, linh hồn vẫn còn lẩn quẩn nơi ấy, không biết
làm sao mà đi ra (huynh đệ của những vị này kể cho tôi nghe chứ tôi chẳng biết
lý do vì sao lại thế.)
Có một số tăng ni khác
cũng thề sống chết như vậy, cái gặp tôi, tôi hỏi muốn lên am không, tôi dẫn đi,
chết ráng chịu à nha. Xong cái kể cho họ nghe về những linh hồn ẩn khuất kia.
Vậy là những vị này trốn mất, hổng ai dám lên am luôn.
Bởi vậy tôi nói rồi: Chưa
trải qua cuộc sống cô liêu kiêu hùng của một chiến binh thì rất khó mà tu khổ
hạnh đầu đà. Đó là lý do vì sao các bậc giác ngộ thường là những chiến binh
trước khi họ thực sự giác ngộ.
Một số tăng ni quen
cuộc sống thành thị, quen sự cung phụng của phật tử mà đùng đùng bỏ ngang lên
am như vậy thì chết là cái chắc, phải có sự thích nghi dần dần mới được chớ. Và
điều kiện để cho thích nghi chính là cuộc sống cô đơn kiêu hùng của chiến binh
đó. Phải đi từng bước từng bước thì mới sống được cuộc sống tách ly như vậy. Nếu
không thì phải có căn cơ sẳn như các lạt ma Tây Tạng. Hổng biết căn cơ và khả
năng của mình như thế nào, chỉ có sự quyết tâm ảo tưởng thì chỉ có một con
đường chết mà thôi.
Tìm một người bạn có lòng tin vào nhân quả luân hồi, giữ 5 giới, thích tự do tự tại, không muốn bị lệ thuộc gò bó, thích cuộc sống du sĩ, thích đời sống khổ hạnh, thích đời sống của các Tỳ kheo thời Đức Phật và muốn làm như vậy, yêu thích rừng núi, yêu thích sự tĩnh lặng, yêu thích cuộc sống của các ẩn sĩ thời xưa, muốn sống đời ẩn sĩ.
Trả lờiXóaMuốn thực hiện các hoạt động sau: leo núi, vào rừng núi dạo chơi, hành thiền trong rừng, cắm trại trong rừng, đi bộ hoặc đạp xe xuyên Việt theo kiểu đi bụi ngủ lều, ngao du sơn thủy… sau cùng là ẩn tu. Tất cả đều thực hiện trong yên lặng, không ồn ào, không muốn mọi người biết đến.
Liên hệ: nam giới, tại gia, sn 1989, ở Sài gòn, email: bananaalam@gmail.com.vn, papayaalam@gmail.com