Có một đêm, Đức Phật đứng
lặng lẽ trầm mặc bên dòng sông bạc. Tôn giả Xá Lợi Phất cũng đứng phía sau và
nhìn xuống ánh trăng lung linh óng ánh trên mặt nước, bất giác tôn giả buồn bả
than rằng:
- “Bạch đức Thế Tôn! Thật
đáng thương thay! Có những kẻ mò trăng đáy nước đến nổi chết chìm”.
Đức Phật ôn tồn đáp:
- “Đúng thế! Thật đáng
thương xót! Nhưng đáng thương hơn nữa là những kẻ chấp rằng vũ trụ không
trăng”.
(st)
Nước trong thì trăng hiện → Tức tâm tức Phật
Trả lờiXóaNước cạn thì trăng mất → Phi tâm, phi Phật
trăng mất nước cạn thì thế nào?
Trả lờiXóa