Đức Thế Tôn tiếp Ma Vương Ba Tuần tại núi Linh Thứu với tư cách một thượng
khách của Ngài.
"Đức Phật: Xin mời Ngài ngồi.
Ba Tuần: Xin cám ơn Ngài. Gớm cái ông thị giả của
Ngài khó tính quá. Khi tôi xưng danh hiệu, ông ta nhất định không cho tôi vào.
Ông nói: Nhà ngươi còn đến đây làm gì? Ngươi không nhớ năm xưa dưới gốc cây Bồ
Đề, ngươi đã bị đức Thế Tôn đánh bại hay sao? Ngài sẽ không tiếp nhà ngươi đâu.
Nhà ngươi là kẻ thù của Đức Phật". Tôi phải nói khích một câu ông ấy mới
cho vào.
Đức Phật (cười): Ngài nói khích như thế nào?
Ba Tuần: Tôi nói: "Phật thì làm gì có kẻ thù.
Phật mà còn phân biệt kẻ oán người thân thì đâu có phải là Phật". Chừng
ông ta đã được nghe đâu cái câu ấy của Ngài một vài lần rồi cho nên khi nghe
tôi nói khích ông ta động lòng tự ái, cho tôi vào ngay.
Đức Phật: Cái kiểu của ngài thì muôn đời như vậy.
Và cứ phải mưu mô mà đi đường cong như vậy thì mới thắng được thiên hạ. Nhưng
mà thực ra có dám làm như thế mới được gọi là Ma Vương.
Ba Tuần: Đúng lắm thưa Ngài. Làm Ma Vương bực lắm.
Mặc áo thì luôn luôn phải mặc áo giấy. Vẻ mặt thì khi nào cũng phải hoặc nham
hiểm, hoặc độc ác hoặc u mê. Thở thì phải thở toàn khói nghi ngờ đen nghịt. Để
có hình thức phù hợp. Để cho danh chánh ngôn thuân là Ma Vương mà. Đi đâu thiên
hạ cũng tránh, cũng ghét, cũng sợ. Làm Ma Vương quả thực bực lắm.
Đức Phật: Vậy ngài tưởng làm Phật sung sướng lắm
hay sao? Thiên hạ dán vào lưng tôi nhiều nhãn hiệu mà tôi không hề tự xưng bao
giờ. Thiên hạ đem tôi ra bán buôn. Và cứ tưởng tượng ngồi trên xe hoa để thiên
hạ rước đi từng bước gật gù qua các phố bán than, bán thực phẩm, bán nước mắm
v.v... thì tôi tưởng Ngài sẽ chẳng bao giờ ước muốn làm Phật, Thế Tôn của nhân
loại.
Nghe đức Thế Tôn nói xong, Ba Tuần cười ha
hả..."
Trích "Chương 4 - Nẻo về của Ý" Thích Nhất Hạnh
Xem nguồn bài viết ở đây
Cảm ơn bài viết nhé! Một cách phóng tác thú vị!
Trả lờiXóa