Người thật sự từ bi không bao giờ chửi người vô tội vạ. Đó là
bất khả thi. Vì sao? Vì khi từ bi phát khởi thì miệng không thể nói lời thô
tục, ý không thể khởi lên sự chửi bới nào cả. Một khi từ bi phát lộ thì chửi
bới là một việc làm bất khả thi. Không thể chửi khi có từ bi.
Còn người từ bi mà vẫn có thể chửi người thì đó chính là đại
đại đại bi, vô cùng khó. Vì sao?
Vì từ bi thì không thể chửi, mà để có thể chửi với từ bi thì
đó là làm việc không thể làm. Vì làm việc không thể làm mà vẫn làm thì toàn thể
thân tâm đều bị rúng động trước hành động đó. Nó ảnh hưởng rõ nhất là lên nhịp
tim. Cho nên chỉ trừ những trường hợp cực kì đặc biệt thì người từ bi mới phải
dùng phương tiện chửi. Và vì chửi trong sự đớn đau của toàn thân tâm nên người
nghe khi nghe chửi không thể khởi lên sự sân hận mà ngược lại cảm thấy cực kì
cảm động khi bị chửi. Do đó tiếng chửi ấy có thể cảm hóa người là vậy. Chửi
trong từ bi là chửi cùng với sự đau đớn của toàn thân tâm. Còn khi mình chửi
người mà chửi xong mình lại thấy khỏe re vì trút bỏ được gánh nặng, hay càng
làm cho mình hăng chửi bới thêm nữa, mà hổng thấy được sự đau đớn của thân tâm
thì đó là chửi trong sân hận. Tiếng chửi trong sân hận thì chỉ mang lại hận thù
mà thôi.
Cái này có thể so sánh với trường hợp một người mẹ có một đứa
con duy nhất, bà mẹ yêu thương con hết mực, nhưng đứa trẻ này sanh tật hư đốn
quá, bà mẹ buộc phải đánh con. Đánh con mà toàn thân tâm đều đau đớn. Đánh con
một roi mà y như tự đánh mình 10 roi. Con đau một mà mình đau mười.
Thì người chửi người khác trong từ bi tâm cũng y chang bà mẹ
đánh đứa con một này vậy.
Còn khi mình chửi mà mình hổng thấy đau gì cả thì đó là tiếng
chửi vì sân hận, hổng phải vì từ bi đâu nha!
Chí lý chí phải!!!
Trả lờiXóa