Chửi là một trạng thái của Sân.
Sân có 3 dạng: Sân thô, Sân Vi tế và Sân Siêu vi tế.
Khi chửi mà mình không thấy mình sân thì đó chỉ là
Sân thô thôi, chứ thực ra mình vẫn đang vướng cái Sân vi tế. Sân vi tế thể hiện
ở chỗ: ngay khi đọc/ thấy/ nghe điều gì đó mà mình đáp trả lại liền (bằng ý
nghĩ/lời nói/hành động) thì đó là một dạng của Sân Vi tế. Sân vi tế có vô số
hình dạng, phải thường xuyên quán sát thân tâm thì mới nhận diện ra được. Còn
Sân Siêu vi tế thì hổng dám đụng tới rồi bởi vì vẫn chưa thấy ra.
Chửi là cách để tự quán sát cái Sân của mình, chứ
không phải của người.
Nếu có thể vừa chửi vừa tự quán Sân thì hãy chửi, còn
không thì thôi, chửi chi cho nó mệt. Ai sân thì kệ họ, mắc gì đi quán cái sân
của họ làm chi!!!
Lưu ý: Chửi là một hành vi bất thiện vì làm ảnh hưởng
đến sự an lạc của người khác, cho nên nếu dùng phương tiện này để quán sân thì
cũng trong tư thế sẳn sàng lãnh nghiệp. Dù có giỏi đến mức thấy được Sân vi tế
thì vẫn còn vướng cái Sân Siêu Vi tế, cho nên chạy đâu cho thoát lưới nghiệp.
Đúng là pháp hành cao thượng!!! Chân thật ngưỡng mộ...
Trả lờiXóa