Chấp tri kiến nghĩa là cho rằng cái thấy cái biết của mình là
số 1, những cái thấy cái biết khác là số 0, là sai lầm, là tà, chỉ có cái biết
của mình là chánh. Chính vì ai cũng cho rằng cái biết của mình là số 1 nên mới
xảy ra tranh luận, biện luận, thậm chí tranh cãi.
Có người chấp kiến đến mức cực đoan nên có những hành động
lời nói coi thường, xúc phạm, phỉ báng người có tri kiến khác mình. Và người bị
xúc phạm, phỉ báng sẽ nổi giận mà chửi bới lại. Cuối cùng hai người chửi nhau
và trở thành kẻ thù của nhau. Thù đến mức đi đâu cũng nói xấu, gặp ai cũng kể
xấu người kia. Chỉ cần nghe đến tên người kia thôi thì cũng đủ nổi giận lên rồi
hihihihi.
Có một vị đạo hữu nói: “Đâu đâu cũng là thiện tri thức.” Hay
nói cách khác: Người biết tu thì thấy ai cũng là thiện tri thức; người biết tu
thì không có kẻ thù, chỉ có thiện tri thức. Cho nên những người chấp tri kiến
đến mức cực đoan toàn là Bồ tát thị hiện chỉ bảo cho chúng ta một bài học đáng
giá. Đó là CHẤP THỦ. Nói cụ thể hơn thì đó là chấp thủ tri kiến. Khi nhìn sự chấp
thủ tri kiến được hiển thị đến mức cực đoan của họ thì chúng ta mới phát tâm
nhàm chán và kinh sợ sự chấp thủ tri kiến. Vì kinh sợ mà chúng ta cực kỳ cẩn
thận trong việc tu hành của mình để tránh rơi vào chấp tri kiến như họ.
Vì sao họ toàn là các bồ tát? Bởi vì sự chấp tri kiến được
hiển thị theo những cách khác nhau và đó là những dấu hiệu cảnh báo cho chúng
ta biết khi nào chúng ta có những hành động/ suy nghĩ/ lời nói tương tự thì hãy
cẩn thận bởi vì có thể mình đang rơi vào sự chấp thủ tri kiến. Chính nhờ vậy mà
mình có thể tránh được và dễ dàng vượt qua giai đoạn này. Chấp tri kiến là giai
đoạn mà ai cũng phải đi qua. Có người qua nhanh, có người qua chậm. Khi có bồ
tát chịu hiển thị cho mình sự chấp kiến cực đoan như vậy thì mình sẽ kinh sợ và
cẩn thận, vì thế sẽ đi qua giai đoạn này nhanh hơn. Người giúp ta làm được điều
này thì đó là bồ tát của ta. Cho nên họ toàn là bồ tát. Vì thế chúng ta nên có
thái độ tôn trọng họ.
Sự vận hành của Pháp không có theo ý mình đâu. Cho nên khi cơ
hội đến thì hãy tận dụng triệt để mà học hỏi. Nếu bỏ lỡ thì không biết
khi nào mới có lại được cơ hội tương tự. Vì sao? Vì sự chấp tri kiến không phải
là bản tánh thật cho nên ai cũng vậy, chấp một thời gian, chán rồi thì
tự bỏ. Bởi vậy chúng ta tranh thủ mà học hỏi.
Chúc mọi người ai cũng thấy được sự cực đoan của chấp tri
kiến là đáng kinh sợ đến mức nào và sẽ tự bỏ để thoát khỏi Thân Kiến và Giới
Cấm Thủ mà Nhập Dòng!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét