Người có tu và người
không tu có thể nói năng, hành xử và hoạt động tương tự nhau. Vậy đâu là sự
khác biệt? Sự khác biệt ở chỗ: người có tu thường chánh niệm về hầu hết các hoạt
động của thân và tâm trong sinh hoạt hằng ngày. Còn người không tu thì ít khi có
chánh niệm.
Ngồi thiền, ăn chay, tụng
kinh, niệm Phật, đọc kinh, trì chú.....là những hình thức của việc tu, chứ
không phải là mục đích. Nếu chỉ làm những việc này như thói quen, làm trong vô
thức, làm mà không chánh niệm tỉnh giác thì cũng như người không tu.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét