Hôm nay lướt Facebook, không ngờ thiên hạ vẫn còn kiểu phóng
sanh quê mùa như vậy nha mọi người! Biết sao quê mùa không? Thời đại này, ăn
toàn thức ăn siêu thị và đông lạnh mà mọi người còn lụi cụi ra chợ mua chim mua
cá về phóng sanh. Tôi nhìn mà sửng sốt luôn ấy. Không ngờ đến thế kỷ 21 rồi mà
dân tình còn lạc hậu đến vậy. Biết sao tôi sửng sốt dữ vậy hơm? Mấy năm rồi tôi
đâu có quan tâm đến ngày tháng âm lịch hay dương lịch gì đâu nên rằm riếc gì
thì tôi toàn quan sát mặt trăng trên bầu trời mới biết chứ rằm tháng mấy năm
mấy ngày mấy thì chả quan tâm. Bây giờ quan tâm thì bị bất ngờ hết sức luôn. Dân
xài toàn smartphone gì mà còn lạc hậu hơn tôi hổng có cái phone nào là sao vậy
trời!
Biết sao tôi nói mọi người lạc hậu không? Ngày xưa, chim bay
đầy trời, cá bơi đầy sông thì mới cần mua chim/ cá phóng sanh, chứ ngày nay
toàn là nuôi bè, nuôi công nghiệp không mà phóng sanh kiểu đó là mấy con chim
con cá này nó thù chết luôn đó. Biết sao thù không? Cá nuôi bè, nhỏ lớn sống
quen trong môi trường ấy rồi, chờ đến ngày giờ là ra chợ cá để bị đập đầu thôi.
Mọi người mua nó về, thả đi đâu, chỉ có thả trở lại bè thì nó mới sống nổi,
bằng không nó chỉ có chết vì đói vì không biết tự kiếm ăn, chết vì ô nhiễm vì
sông rạch dơ hầy hoặc bị mấy cha câu cá móc họng vào lưỡi câu sau đó thì cũng
bị đập đầu. Kiểu vậy nó không thù cũng uổng. Ụ Á đứa nào phóng sanh tao để tao
phải bị hành hạ chết như vậy hả bây. Thà là ngay từ đầu chết luôn ở ngoài chợ
có phải khỏe rồi không. Chết sớm siêu sanh sớm. Cái này lại không nha. Bây chết
thì tao đâu có phóng sanh bây để tích phước nên tao phải hành hạ bây rồi ảo
tưởng rằng mình đang tích phước. Ài, tội lũ cá quá nha, chả biết ân oán gì với những
người phóng sanh mà bị hành hạ như vậy.
Đấy, tôi nói rồi, thời đại cá toàn nuôi bè mà phóng sanh
kiểu này thì có khác gì là kiểu hành hạ thời hiện đại đâu. Thà là phán tử hình
rồi đem nó ra bắn phát cho xong, còn hơn là kéo nó đi rêu rao khắp làng khắp xã
đến khi nó kiệt sức thì nó ngẻo hihi.
Còn chim nha, thời nay làm gì có chuyện chim bay đầy trời, bây
giờ thì lâu lâu mới thấy một con. Chim chóc gì mà như hàng hiếm, vậy nó đâu có
cần phóng sanh gì đâu, nó chỉ cần đừng ai động đến nó để nó tự do bay nhảy là
được rồi. Nhưng mà không, tao cần phóng sanh nên tao thuê người ngày đêm rình
mò ổ chim bắt nó cho bằng được, rồi phóng sanh nó đi…………. xứ khác. Cái này có khác
gì người bị án oan rồi bị đày đi biệt xứ. Mấy ba mấy má, đừng có đụng tới nó là
đã phóng sanh cho nó rồi, nó tội tình gì mà bị phá nhà phá cửa rồi đày di biệt
xứ như vậy chứ.
Ai muốn phóng sanh vào tháng cô hồn thì tôi chỉ cho nè!
Thường ngày ruồi muỗi đậu vào người, dùng tay đập bôm bốp
thì bây giờ đừng có đập, phủi nhẹ cái là nó tự bay đi. Vậy cũng là phóng sanh.
Đi đứng thì ngó dưới đất xem có đạp con này con kia hay không.
Vậy cũng là phóng sanh.
Thường xuyên kiểm tra ao/lu/ca nước xem có con gì rớt vào đó
hay không, vớt nó lên. Vậy cũng là phóng sanh.
Khi đổ nước ra đất thì xem có ổ kiến hay ổ con này con kia
gần đó không để tránh làm ngập lụt ổ tụi nó. Vậy cũng là phóng sanh.
Không đổ nước sôi ra đất mà đổ vào thau chờ nguội trước khi
đổ đi để tránh làm phỏng mấy con côn trùng bò bò trên và dưới lòng đất. Vậy
cũng là phóng sanh.
Chó mèo nuôi trong nhà thì cho ăn no, ăn no rồi nó chỉ chơi
thôi chứ không săn mồi nữa. Vậy cũng là phóng sanh. Mấy con meo meo nhà tôi lúc
nào mà ăn no thì lăn đùng ra ngủ miết miết thôi, hổng có quỡn ra vườn đi săn
nữa. Nếu có thì vài ngày mới thấy nó săn một con, nếu không thì ngày nào cũng
săn mồi. Bởi săn mồi là bản năng của lũ meo meo nên chỉ có hạn chế thôi chứ làm
sao mà cấm được chớ.
Còn một kiểu phóng sanh khác nhất là ở các thành phố lớn. Đó
là tìm các tổ chức cứu trợ chó mèo, các nơi chuyên cưu mang chó mèo bị bỏ rơi hoặc
chó mèo hoang quyên tiền hoặc quyên thức ăn đồ dùng cho tụi nhỏ. Đó cũng là
phóng sanh vậy. Có tiền hoặc đồ dùng của mình thì người ta càng hăng hái cứu
trợ thêm nhiều con vật trước khi tụi nó chết. Phóng sanh kiểu này không bị tụi
nó thù nè! Hoặc là quyên tiền vào các nơi bảo trợ động vật giúp bảo vệ tụi nó.
Mấy cái này thiết thực văn minh và hiện đại hơn cái kiểu lù đù ra chợ mua cá
mua chim phóng sanh nè mọi người!
Còn một kiểu phóng sanh nữa, nói ra nghe có vẻ rùng rợn và
mê tín dị đoan nhưng mà thực sự chả dị đoan tí nào. Đó là phóng sanh chúng sanh
ngay bên trong chính mình nè. Mỗi ngày vô tình hay cố ý mình giết vô số chúng
sanh rồi, rồi tụi nó bám luôn theo mình mà chả biết làm sao, cho nên mình phóng
sanh tụi nó đi. Mình nói chuyện nói chuyện nói chuyện với từng bộ phận trong cơ
thể, từng tế bào từng giọt máu trong người. Học cách nói chuyện đi thì từ từ sẽ
hiểu cái tôi gọi là phóng sanh ngay trong cơ thể mình là cái gì. Dành nguyên
một tháng 7 này ra để nói chuyện với chúng nó. Tháng này nói không xong thì
tháng 7 năm sau nói tiếp. Vẫn không xong thì năm sau, năm sau, năm sau nữa nói
tiếp. Cứ vậy nói hoài thì đến lúc nào đó tự ngộ ra thế nào là phóng sanh ngay
bên trong chính mình. Kiểu phóng sanh này là rốt ráo nhất. Nếu không thích thì
làm mấy kiểu tôi kể ở trên cũng đâu có sao. Duyên đến đâu thì làm đến nấy, cái
gì làm được thì làm, bằng không thì cứ biết vậy để khi nào đủ duyên thì làm.
Nhưng làm gì thì làm đừng có làm kiểu quê mùa ra chợ mua cá bè để hành hạ chết
từ từ hay săn bắt chim rồi đày đi biệt xứ nha mọi người!
Chúc mọi người phóng sanh vui vẻ!
Phóng sanh, đề tài tưởng nhạt như nước lọc mà thật đa năng. Phóng sanh tức sát sanh chăng! Càng làm phúc càng mau vào địa ngục là có thật. Trong xóm tôi có khá nhiều vườn cây trái tạp, mít soài đu đủ chuối chôm chôm thanh long, ớt đỏ mọc tự do, chín thì hái vừa ăn vừa biếu qua lại hàng xóm vừa cho gia súc ăn, có khi chẳng buồn hái...hehehe. Lũ chim chóc tới lập làng xây tổ cưới nhau, đá nhau , nâng giá giọng hót, giọng rít inh ỏi từng buổi sáng sớm. Thế rùi, dưới sự đồng tình của mấy thầy bà làm phước phóng sanh, một lũ đầu trâu mặt ngựa ập tới, sạch sành sanh , vét không còn một tiếng than. Có nhiều lần có nhiều con.chim bay không nổi, có con to bằng con bồ câu do bị dính keo ở chân nên dù thoát bẫy cũng khó thoát thân. Pháp luật có, tình yêu chim thú cũng có mà sao anh hùng như lá mùa thu chẳng ai dám tiên phong trừ họa...
Trả lờiXóaThui thì quay lại quản lý mình, quản lý cái miệng cái tay cái tâm tham si của bản thân. Lại quản cho tốt cái trứng cái trùng , đừng tham dục mà phóng sanh nhầm, có khi lại vào địa ngục, lại phải sanh sát sát sanh thêm phiền... Thế giới nhị nguyên ni thiệt là vui... Hihihi
Nhà tôi dùng giếng khoang, có một bể chứa nước rất lớn. Mỗi lần múc nước ra dùng thường có mấy con cá nhỏ lọt vào, thì liền vớt ra kẻo tội. Vậy mà đi chợ thì hay mua cá vụn tép đồng để bồi cưỡng cho đủ chất. Lại mỗi khi thấy chim đậu làm tổ ở chỗ nào là cả nhà phải tránh xa kẻo sợ nó bỏ trứng bỏ con thì tội. Vậy mà bữa ăn nào cũng có chút thịt chút thà mới dễ nuốt. Hehehe... Thiệt lạ! Thiệt là lạ !!! Hi
Trả lờiXóa