So sánh vầy đi nha:
Tâm của một phàm phu như một cái ao nhỏ, còn tâm của một bậc giác ngộ (giải thoát) thì như đại dương. Việc cúng dường, khen ngợi, chửi bới hay làm hại
cũng giống như khi mình ném một hòn đá xuống ao hồ hay xuống biển vậy đó. Khi
hòn đá được ném đi thì sẽ tạo ra những gợn sóng lăn tăn trên mặt hồ. Hồ nhỏ nên
những gợn sóng để lại tác động trong phạm vi nhỏ hẹp của cái hồ thôi. Còn biển
thì mênh mông nên những gợn sóng để lại tác động trên phạm vi toàn đại dương.
Do hồ nhỏ nên sóng thần từ hồ cũng nhỏ. Do đại dương mênh mông nên sóng thần từ
đại dương cũng rất khủng khiếp.
Tâm 1 phàm phu tương thông 1 thế giới nên những khởi ý của mình tác động
đến chỉ một thế giới. Tâm một bậc giác ngộ (giải thoát) tương thông nhiều thế
giới, nên những khởi ý của mình tác động đến
nhiều thế giới. Cho nên khi mình cúng dường 1 phàm phu thì tương đương
mình cúng dường 1 thế giới. Khi cúng dường 1 bậc giác ngộ (giải thoát) (nếu tâm
vị này tương thông một ngàn thế giới) thì cũng có nghĩa là mình cúng dường một
ngàn thế giới. Khi mình chửi bới 1 phàm phu, tương đương mình chửi bới 1 thế
giới. Khi mình chửi bới 1 bậc giác ngộ (giải thoát) thì tương đương mình chửi bới
một ngàn thế giới.
Túm lại, khi mình cúng dường, khen ngợi, chửi bới hay làm hại một người
mà tâm càng nhiều ngăn ngại thì quả mình thọ nhận càng nhỏ, khi mình cúng
dường, khen ngợi, chửi bới hay làm hại một người mà tâm càng ít ngăn ngại thì
quả mình thọ nhận càng lớn.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét