ĐÁP: Đúng vậy. Chửi là một ác nghiệp cho dù chửi với bất kì lý do gì đi
chăng nữa. Sự khác biệt nằm ở chỗ: Chửi do sân hận thì đó là nhân hữu tình.
Gieo nhân hữu tình thì thọ quả hữu tình. Chửi với thiện ý (ví dụ: giúp người giác
ngộ, giúp người thoát mê, giúp người bớt khổ,….) thì đó là nhân vô tình. Gieo
nhân vô tình thì gặt quả vô tình.
Nên nhớ: một người cho dù có giác ngộ giải thoát hoàn toàn như Phật toàn
giác Thích Ca Mâu Ni thì hằng ngày vẫn gieo nhân vô tình và vẫn gặt những quả
vô tình khi còn ngũ uẩn.
HỎI: Nói lời ái ngữ có phải là thiện nghiệp hay không?
ĐÁP: Đúng vậy. Nói lời ái ngữ chính là thiện nghiệp cho dù nói với bất kì
lý do gì đi chăng nữa. Sự khác biệt nằm ở chỗ: Nói lời ái ngữ với thiện ý thì
đó là nhân hữu tình. Gieo nhân hữu tình thì gặt quả hữu tình. Nói lời ái ngữ
với ác ý hay còn gọi là khẩu Phật tâm xà thì đó là gieo nhân ái ngữ vô tình. Gieo
nhân vô tình thì thọ quả vô tình.
Nhân Quả của lời nói ái ngữ và Nhân Quả của thiện ý hay ác ý thì khác
nhau. Do vậy khi một lời ái ngữ được thốt/viết ra thì trong đó (có thể) đã bao
hàm nhiều loại nhân quả khác nhau rồi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét