Trên đời này,
Quy y Mẹ là khó nhất.
Quy y Mẹ là hạnh phúc nhất.
Quy y Mẹ là tối thắng nhất.
Quy y Mẹ là công đức lớn nhất.
Quy y Mẹ là sự cúng dường cao thượng nhất.
Quy y Mẹ là tột cùng của mọi tột cùng.
Quy y Mẹ là thần thông của mọi thần thông.
Quy y Mẹ là diệu dụng của mọi diệu dụng.
Mẹ. Mẹ là tất cả. Mẹ ơi, Mẹ ơi!
Mẹ này là Mẹ của chư Phật ba đời. Ông Thích Ca trước khi ổng nhập Niết
Bàn ổng hổng có dặn mình quy y ổng mà ổng bảo là phải Quy Y Mẹ. Mẹ chính là
Thầy. Nhưng mà mặt mũi Mẹ như thế nào mình còn chưa thấy thì làm sao mà Quy Y
cho nên mới lấy đỡ lời dạy của ổng làm thầy là vậy đó.
Ông Thích Ca ổng hổng có biết cái gì đâu nha mọi người. Ai hỏi gì ổng
cũng phải hỏi ý kiến Mẹ xong rồi ổng mới nói. Lúc ổng mới giác ngộ thành Phật
toàn giác cũng vậy đó. Ổng muốn nhập Niết Bàn luôn cho rồi. Cái chư thiên thỉnh
ổng ở lại. Cái ổng hỏi ý Mẹ, cái Mẹ dạy ổng phải dùng Tứ Diệu Đế và Bát Chánh
Đạo mà chuyển pháp luân. Nhờ vậy mà ổng mới chuyển pháp luân được đó.
Bởi vậy ai hỏi cái gì mà mình cũng biết thì đó là cái biết ảo, cái biết
của tưởng thức, cái biết của Sở Tri. Còn ai hỏi gì mà mình cũng hổng biết, chỉ
biết sau khi hỏi Mẹ thì đó mới là cái biết thiệt. Cái biết của Sở Tri là cái
biết tích lũy, cái biết chất chứa. Còn cái biết sau khi hỏi ý kiến Mẹ là cái
biết ứng dụng, cái biết theo thời cơ, theo trường hợp, cái biết hổng có tích
lũy, hổng có chất chứa.
Túm lại ai mà hỏi gì mà nói hổng biết thì đó chỉ là đối lập lại cái biết Sở
Tri thôi. Còn ai hỏi gì cũng hổng biết, muốn biết thì phải hỏi Mẹ cái đã thì đó
mới là cái hổng biết thật sự.
Bởi vậy ai hỏi gì cũng bảo họ là: Chờ tôi hỏi Mẹ!
Đức Phật nói có 4 loại thức ăn thì ở đây tui đã thưởng thức được 3 loại rùi, tời ơi!!!!
Trả lờiXóa