Thứ Năm, 29 tháng 3, 2018

Pháp Luân Công dưới cái nhìn Nhị Nguyên.

Như đã nói, thế giới này, tam giới lục đạo này đều thuộc nhị nguyên, đều vận hành theo ý muốn và nguyện vọng của các Bất thối Bồ tát. Và để làm vậy thì Bất thối Bồ tát phải hóa thân thành hai mặt, phải như vậy thì họ mới thể nhập vào thế giới nhị nguyên được chớ. Thế giới nhị nguyên có hai mặt, Bồ tát chỉ có 1 mặt thì làm sao dung hòa được với nó chớ. Cho nên Bồ tát phải hai mặt là vậy đó.

Pháp Luân Công là một ví dụ điển hình của Thế giới Nhị nguyên. Vì sao? Vì Pháp Luân Công đề cao Chân Thiện Nhẫn. Như tôi đã viết trong bài về vấn đề người tu theo pháp môn Từ Bi Hỷ Xả, nghĩa là Từ Bi Hỷ Xả là thuộc tính của Phật tánh còn gọi là tánh tự thấy biết (tự tánh). Do không thể nhập được Phật tánh nên buộc phải dùng Từ Bi Hỷ Xả làm phương tiện để vào được tự tánh. Tu miết mà không vào được tự tánh thì cán cân vũ trụ bị lệch. Vũ trụ vận hành theo nguyên tắc hễ có thiện thì có ác đi kèm. Khi cán cân quá nghiêng về bên Thiện thì đến lúc nào đó, nó buộc phải nghiêng về phía ngược lại, đó là cái ác để cán cân trở về vị trí cân bằng.

Người tu luyện Pháp Luân Công cũng y như người hành pháp môn Từ Bi Hỷ Xả vậy đó. Chân Thiện Nhẫn là đặc tính của tự tánh (tánh tự thấy biết). Chưa vào được tự tánh thì buộc phải dùng phương tiện Chân Thiện Nhẫn để vào. Dùng hoài mà vẫn không vào được thì cán cân phải nghiêng về phía ngược lại để cho vũ trụ cân bằng. Đó là cái cực Ác phải xuất hiện để cho hai quả cân Thiện Ác được dung hòa. Số lượng người theo tu luyện Pháp Luân Công cực lớn thì cái cực Ác càng sớm xuất hiện để dung hòa cái Thiện do Pháp Luân Công đề xuất. Đó là lý do chỉ trong thời gian ngắn thu hút số tín đồ cực lớn thì pháp môn Pháp Luân Công gặp đại nạn. Đó là quy luật vận hành của vũ trụ. Phải như vậy thì vũ trụ mới cân bằng.

Cái cực Thiện xuất hiện thì cái cực Ác phải đi theo để dung hòa cái Thiện ấy lại. Thế giới nhị nguyên là vậy đó mọi người! Vũ trụ này dễ thương hơm?

Cho nên khi không hiểu thế giới nhị nguyên, mình khen ngợi một đầu rồi mình phỉ báng chửi bới chê trách đầu kia, mà không biết rằng cả hai đầu đều như nhau, vì hễ cái này có thì cái kia buộc phải có. Ấy là Lý Duyên Khởi, còn gọi là Chân Lý vận hành Nhân Quả. Cho nên khi Lý Hồng Chí xuất hiện và khởi xướng Chân Thiện Nhẫn thì đó là Nhân và Quả là ẩn bên trong Chân Thiện Nhẫn là cái cực Ác. Và cái cực Ác thực sự đã xuất hiện qua việc trường phái Pháp Luân Công bị tàn sát dã man con ngan. Người làm thiện thì được quả thiện, làm ác thì ra quả ác. Đó cũng là tự nhiên luôn. Nhưng ý tôi muốn nhấn ở đây là: khi mình khởi xướng cái thiện thì đồng nghĩa với việc mình phải chấp nhận cái ác đi theo nó. Bám trụ cái này và tẩy chay cái kia đều là sự bám chấp bám dính, vì vậy sẽ được đánh dã man cho chừa cái thói bám trụ. Bị đánh riết đến lúc tỉnh ngộ ra thì mới hết bám trụ. Trụ cái thiện cũng bị đánh, trụ cái ác cũng bị đánh, bị đánh hoài thì dần dần khôn ra, hết dám bám trụ vào bất cứ điều gì luôn. Lúc ấy thì “Ưng Vô Sở Trụ Nhi Sanh Kỳ Tâm.”

Hỏi: Vậy có nên tu tập Pháp Luân Công hay không?
Đáp: Hỏi câu này cũng tương tự như hỏi câu: Có nên tu tập pháp môn Từ Bi Hỷ Xả hay không? Cái gì hợp thì mình theo, bởi vì tất cả đều là phương tiện cho mình vào được tự tánh. Theo miết mà không vào được tự tánh, đã không vào được tự tánh mà còn khởi sanh sự bám trụ thì theo quy luật vận hành Nhân Quả, mình sẽ gặp đại nạn. Cái đạn nạn ấy là cơ hội cho mình tự xả cái bám trụ ấy chứ. Gặp đại nạn để tự xả mà chẳng những không xả được mà càng bám chặt thì càng phải gặp chuyện cho đến khi nào giác ngộ rồi cũng phải xả ra mà thôi. Mọi người thấy ghê hơm? Bám gì cũng bị Mẹ Nhân Quả oánh. Bị oánh miết nên sợ quá hết dám bám nữa, vậy là giác ngộ thôi, chứ có gì đâu mà khó. Có khi mình thấy các bậc giác ngộ cái mình thèm giống vậy mà không biết được rằng để giác ngộ như vậy thì họ bị đánh dã man con ngan, bị đánh sống đi chết lại, bị lột da, bị uống máu nuốt xương biết bao nhiêu lần rồi thì họ mới dừng sự bám trụ được chớ. Cho nên thấy ai giác ngộ thì đừng có ganh tị với họ nữa nha. Muốn giác ngộ dễ lắm nè. Bị đánh riết thì giác ngộ thôi. Quan trọng là có dám vậy không? Vì không dám nên thấy pháp môn nào mình cũng sợ hổng dám tu, hổng dám tu thì sao bị oánh, có tu mới có bị oánh chớ, nhờ bị oánh mới giác ngộ chớ. Đứa nào oánh mình thì đứa đó nhân quả thế nào thì kệ nó, quan trọng là mình có học được bài học buông xả khi bị oánh để có thể “ưng vô sở trụ nhi sanh kỳ tâm” được hay không?

Cho nên đừng có sợ gì cả. Thấy cái gì hợp với mình thì mình làm. Thấy Chân Thiện Nhẫn hợp thì cứ tu. Thấy oánh người hợp thì cứ oánh. Mẹ Nhân Quả hổng có để sảy ai đâu. Đứa nào Mẹ Nhân quả cưng thì Mẹ canh kỹ lắm, thộp cổ nó từng khắc. Nhờ bị thộp riết nên mới đắc đạo được chớ hehehe.

Túm lại Chân Thiện Nhẫn cũng là tu mà đánh người cũng là tu. Ai làm gì cũng là đang tu cả, bởi vì có ai qua được mặt của Mẹ Nhân Quả đâu.

Ngoài ra còn thêm cái nữa là: Pháp Luân Công đề cao Chân Thiện Nhẫn. Khi một đầu được đề cao thì đầu kia buộc phải xuất hiện để cân bằng lại. Khi gặp cái trái ngược xuất hiện mà mình vẫn quyết tâm bám chặt vào đó, vượt qua được cái bất như ý ấy thì đó là lúc mình hoàn thiện được một Ba La mật nào đó, ví dụ Nhẫn Nhục Ba La Mật. Cho nên cái Ác xuất hiện đi kèm cái Thiện là phương tiện cho mình hoàn thành Ba La mật. Có truyện kể về một tiền kiếp của Phật Thích Ca là một tu sĩ sống trong rừng sâu cùng cỏ cây muông thú. Cuộc sống cứ thế mà êm đềm trôi qua. Đến ngày nọ, vị quốc vương xứ ấy cùng tam cung lục viện vào khu rừng ấy để picnic (nghĩa là dạo chơi ấy). Trước khung cảnh thanh bình yên tĩnh của khu rừng cùng dàn hotgirl vây quanh, Quốc vương khoai khoái nhắm mắt và lim dim ngủ. Khi mở mắt ra thấy còn một mình trơ trụi, hotgirl đi đâu mất, chỉ còn lại hotdog (nghĩa là lính canh). Quốc vương bần thần đi tìm thì thấy bầy hotgirl mình cưng muốn chết đang quây quần một đạo sĩ phương phi đẹp rạng ngời đang thiền định bên bờ suối. Tự ti vì thấy mình xấu trai hơn vị đạo sĩ đẹp như thiên thần kia nên quốc vương nổi cơn thịnh nộ lên: Bây đâu, đem cái thằng dám đẹp trai hơn trẫm đến đây. Khi bị lôi đến trước mặt quốc vương lúc ấy sân hận ngút trời nên mặt mày càng giống quỷ, vị đạo sĩ vẫn ngời ngời khí tiết, mặt không đổi sắc nên càng đẹp lồng lộn, hoàn toàn tương phản với khuôn mặt sân hận xấu như quỷ của quốc vương, cộng thêm bầy hotgirl xinh đẹp van xin quốc vương buông tha cho vị đạo sĩ đẹp trai. Trùi ui trùi, nộ khí ngút trời, điên tiết quá, Quốc vương ra lệnh chặt hết tay chân của đạo sĩ. Đạo sĩ bị chặt hết tay chân mà vẫn không buông lời oán hận hay hé môi trách móc quốc vương đến nửa lời, khuôn mặt vẫn dịu dàng, cặp mắt vẫn từ bi nhìn quốc vương như mẹ hiền nhìn con trẻ, sẳn sàng hy sinh máu thịt cho con ăn để no lòng. Rồi, sau sự kiện ấy ổng hoàn thiện Nhẫn Nhục Ba La Mật luôn. Bởi, mấy cha nội tập Pháp Luân Công mà Chân Thiện Nhẫn được như vị đạo sĩ đẹp lồng lộn kia thì cũng hoàn thiện Nhẫn Nhục Ba La Mật, và có thể thênh thang bước chân trên con đường thành Phật Toàn giác rồi đó. Nghĩa là họ toàn là ứng cử viên cho chức Phật toàn giác không đó nha mọi người. Bởi, nói xấu họ đi, khi nào họ thành Phật toàn giác thì không có cơ hội nghe họ thuyết pháp đâu nha. Còn mấy cha nội mà gây đại nạn hay tàn sát họ thì cũng là mặt kia của Bất thối Bồ tát mà thôi, trợ duyên cho họ mau hoàn thành Nhẫn Nhục Ba La Mật. Bởi, nói xấu họ riết thì hổng có ai trợ duyên cho mình tu đâu nha mọi người.

Túm lại, ai làm gì cũng là do đủ nhân đủ duyên mới làm được. Kiểu gì cũng là tu. Trước sau gì thì ai cũng phải trải qua hết các giai đoạn ấy cho mà xem. Hoặc là trợ duyên cho người khác tu hoặc là được người khác trợ duyên.

Thế giới nhị nguyên vui vậy đó. Các Bất thối Bồ tát viết kịch bản cho mình múa may quay cuồng diễn xuất. Diễn mà hay thì cắt, hết phim, nghĩa là hoàn thiện một Ba La Mật. Diễn mà dở quá thì cắt, diễn lại. Cho nên đã diễn thì diễn cho hay vào để chỉ diễn một lần thôi, nếu không thì phải đi diễn lại hoài, mệt lắm đó nha bà con hihi! 

5 nhận xét:

  1. Hay quá, quên vỗ tay lun!...".tất cả đều là phương tiện để cho mình vào được tự tánh.." Khổ mà vẫn thích, mệt mà vui,...

    Trả lờiXóa
  2. e chỉ buồn cho Pháp Luân Công là nếu môn pháp này chỉ dạy về chân thiện mỹ thì sẽ tốt biết bao, đằng này có tư tưởng chê bai , chỉ trích Phật Giao , coi đảng cộng sản là kẻ thù , nên làm cho bao nhiêu cái chết của học viên pháp luân cônh

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. DCS thỉ có mghe, nhưng họ bài cả tôn giáo khác à? phật giáo như bạn nói? Thiệt?

      Xóa
  3. Ngay chữ chân thiện nhẫn đã không hay bằng chân thiện mỹ rùi !!!

    Trả lờiXóa
  4. ...."Còn mấy cha nội mà gây đại nạn hay tàn sát họ thì cũng là mặt kia của Bất thối Bồ tát mà thôi, trợ duyên cho họ mau hoàn thành Nhẫn Nhục Ba La Mật...."

    -> mới nhớ trong Phật giáo, ông Devadhatta (Đề Bà đạt đa) hay hại đức Phật bày mưu này nọ, theo nghe đc, thì k phải một kiếp cuối, mà nhiều kiếp như vậy.

    Sau lúc ông bị đoạ, có người đến ông hờn, giờ này mới nói hả (ý là chuyện ông phá hoại). Ý ở đây ông Đề bà này cũng có công k nhỏ trong trợ duyên cho Thái tử thành đạo. K có ổng quậy vậy thì có đạt thành đạo k. Đọc tới đây thì nhớ lại chuyện này.
    Trạng thái cân bằng đừng như cực thiện đã nhắc là balance: tranquility hay equanimity..

    Trả lờiXóa