Bài viết này được viết nhân dịp đọc một chia sẻ của một bạn trong cộng đồng du mục quốc tế trên Facebook. Bạn ấy viết rằng: Trong chuyến đi trekking ở bang Himachai (một bang ở Bắc Ấn độ) thì bạn đã nhìn thấy cái chết ở ngay trước mũi. Bạn ấy đối diện với một con gấu, nhưng bạn đã không chết mà được cứu bởi 3 chú chó. Trong nỗi sợ hãi tột cùng, bạn ấy đã đầm đìa nước mắt. Bạn ấy khóc không phải vì sắp chết mà khóc vì chết mà vẫn chưa làm điều mình muốn làm, nghĩa là bạn sẽ chết trong sự tiếc nuối.
Do vậy, một người thành công không phải là người có thật nhiều tiền, không phải là người có địa vị xã hội thật cao, không phải là người được nhiều người hâm mộ, không phải là người có cống hiến to tát,……. Một người thành công là người có thể chết bất cứ lúc nào mà không tiếc nuối điều gì.
Vậy bạn sẳn sàng chết ngay lúc này mà không có gì phải tiếc nuối không?
Người sẳn sàng chết mà không có gì tiếc nuối không phải là người chán chường cuộc sống này đến nỗi chỉ muốn chết quách cho xong, mà là người sống cuộc sống này đầy đủ và trọn vẹn đến nỗi kiếp sống này như thế là đủ, mình đã được sinh ra và đã sống một cách toàn vẹn một kiếp.
Chúng ta tự hào mình biết nhiều điều nhưng không ai trong chúng ta lại biết khi nào mình sẽ chết. Vì không biết nên chúng ta tự cho rằng cái chết là của người khác, không phải của mình. Và cứ thế “chúng ta sống như thể mình không bao giờ chết và khi cái chết đến chúng ta lại chết như thể chưa bao giờ mình được sống” (đây là câu nói nổii tiếng của Ngài Đạt Lai Lạt Ma)
Thế nào là sống như thể không bao giờ chết? Nghĩa là chúng ta cứ mãi chạy theo những định kiến xã hội, những ý kiến của người khác, những tham muốn của mình mà không hề biết thực sự mình cần gì muốn gì. Chúng ta hoàn toàn không hiểu chính mình. Vì không hiểu chính mình, chúng ta không biết làm thế nào để sống một cách đầy đủ và toàn vẹn.
Thế nào là chết như thể chưa bao giờ sống? Vì chưa sống một cách toàn vẹn kiếp sống này, chúng ta không muốn chết, chúng ta tiếc nuối, chúng ta mong cầu được sống tiếp mong muốn có cơ hội để sống viên mãn. Vậy là chúng ta không biết cách chết.
Nguyên do của không biết cách chết là vì không biết cách sống.
Tóm lại, dù bạn là ai, bạn làm nghề gì, bạn có tính cách gì, bạn già hay trẻ, bạn mạnh khỏe hay yếu ớt, bạn thông minh hay ngu dốt, bạn giàu có hay nghèo hèn, bạn nổi tiếng hay bình thường,………….cũng không quan trọng. Quan trọng là bạn có thể sống như thế nào để bạn sẳn sàng chết bất cứ lúc nào, bất kể nơi nào mà không nuối tiếc không!!!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét