"...Tất cả phiền não(kilesa) như THAM (lobha), SÂN
(dosa), Dao động, thụ động, buông lung PHÓNG DẬT (pamāda), NGÃ MẠN (māna )
,v.v...Có câu nói KHÓ HIỂU nhưng rất chí lý là " Phiền não tức Bồ Đề
". Bồ Đề chính là TÁNH GIÁC rỗng lặng trong sáng sẵn có nơi mỗi người. Vậy
sao lại nói PHIỀN NÃO tức Bồ Đề (Bodhi)?
Đơn giản là vì phiền
não KHỞI SANH (samudaya) để xem TÍNH GIÁC (bodhi) có THẤY RA được hay không. Có
thể nói phiền não là PHƯƠNG TIỆN để đánh thức sự sáng suốt (samādhi) và nhạy
bén (paññā) vốn có của tính giác.
Tính giác PHÁT HIỆN
được nhiều phiền não chừng nào thì TRÍ TUỆ càng thông SÁNG chừng đó. Nếu bất cứ
phiền não nào KHỞI lên cũng đều được TÍNH GIÁC phát hiện thì đó chính là GIÁC
NGỘ hoàn toàn.
Và có thể nói nếu không
có PHIỀN NÃO thì không thể BIẾT được hoạt dụng của Bồ đề THỰC CHẤT ra sao. Cho
nên không sợ phiền não khởi mà chỉ sợ không GIÁC được đúng THỜI - VỊ - TÍNH của
nó.
Người TU THƯỜNG gặp
phải SAI LẦM khi TỰ TẠO ra cái mình CHO LÀ ĐÚNG, thật ra cái mình cho là đúng
phần lớn CHỈ LÀ ẢO TƯỞNG. Người TU cần phát hiện " CÁI SAI , CÁI ẢO TƯỞNG
"để đừng bị " NÓ SAI SỬ ĐÁNH LỪA " , còn cái đúng chính là pháp
THỰC TÁNH CHÂN ĐẾ(Paramattha sacca) tự nhiên không ai TẠO được. Khi không còn
" ẢO TƯỞNG " thì tất cả pháp tự tánh đều trở về nguyên vị của nó.
Chính :
CHÁNH NIỆM (sammāsati)
TỈNH GIÁC (sampajānā) ...mới giúp mình KỊP THỜI PHÁT HIỆN được phiền não mà
không bị BỎ SÓT.
Vậy gặp THUẬN DUYÊN thì cứ thuận mà không tham đắm là được.
Nhiều người NGHĨ RẰNG
để mau giải thoát cần phải KHỔ HẠNH chứ không nên ở trong điều kiện THUẬN LỢI ,
vì sợ đắm chìm. Tuy nhiên BẢN CHẤT cuộc sống luôn có hai mặt THUẬN và NGHỊCH,
BỎ mặt này LẤY mặt kia là THÁI ĐỘ LỆCH LẠC.
Cái gì ĐẾN thì đến, cái
gì đi thì đi là tốt nhất.
Gặp THUẬN cảnh thì không bị ĐẮM CHÌM.
Gặp NGHỊCH cảnh không sinh ĐỐI KHÁNG.
Gặp THUẬN cảnh thì không bị ĐẮM CHÌM.
Gặp NGHỊCH cảnh không sinh ĐỐI KHÁNG.
BẢN CHẤT THẬT của cuộc
đời là như vậy, nó luôn CÓ HAI MẶT, không thể CHỌN mặt này BỎ mặt kia.
Nếu cứ loay hoay ĐI TÌM cái mình CHO LÀ... HẠNH PHÚC thì chỉ GẶP toàn là khổ
đau. Nhưng chính nhờ những KHỔ ĐAU (Dukkha) ấy mới giúp mình THẤY RA BẢN CHẤT
hai mặt của CUỘC SỐNG và hoàn toàn chấp nhận SỰ THẬT ấy mà GIÁC NGỘ Giải
Thoát..."
Sưu tầm trên net
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét