Nhờ có một người nói câu này “Đừng nghĩ cuộc đời Như Hoa
trong Gương... Như Trăng lồng đáy nước !” mà tôi ngộ ngộ ngộ ra một việc.
Giữ 5 giới là việc cơ bản nhất của một người tu theo đạo Phật
nhưng để giữ tròn 5 giới này thì hoàn toàn rất khó.
Đối với giới “Không nói láo” thì ngày
nào chúng ta còn dùng gương để soi rồi mới chịu nhìn bông hoa; còn dùng mặt
nước để nhìn thì mới thấy trăng thì ngày ấy ta còn nói vọng ngữ. Chỉ có bậc
nhìn thấy hoa là hoa, trăng là trăng mới hoàn toàn không nói láo, không nói
vọng ngữ được.
Đối với giới “Không sát sanh” thì chỉ
những ai không còn tâm sân hận mới có thể giữ hoàn toàn giới không sát sanh bởi
vì sân hận là nguồn gốc của sát sanh.
Đối với giới “không trộm cắp, “không
tà dâm”, “không uống rượu” thì chỉ ai không còn tâm tham mới có thể giữ trọn
vẹn ba giới này.
Để có thể nhìn thấy hoa là hoa, trăng
là trăng, không thông qua cái gương soi hay mặt nước, để không còn sự tham lam
và sân hận thì người ấy phải hết sự si mê.
Hèn chi hèn gì mà “Duy tuệ thị nghiệp”
(Lấy trí tuệ làm sự nghiệp) là câu cửa miệng của giới Thiền Tông. Lấy đúng
thằng đầu sỏ mà oánh; thắng được thằng chỉ huy rồi thì bọn đàn em như rắn mất
đầu, tự động tan rã thôi.
Há há há, ngộ ngộ ngộ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét