Sư Chân Tuệ: Một người có thể sống rất đơn giản nhưng không hề buông bỏ, thay
vào đó lại chấp chặt vào sự đơn giản. Nếu có vị sư nói rằng "Tôi phải ăn
thật đơn giản, ngày một bữa thôi, đừng cúng dường cho tôi đồ ăn cao lương tôi
không nhận đâu" thì ở đó không có sự buông bỏ thực sự. Nhưng nếu cúng
dường gì ăn nấy, có sao mặc vậy, cúng y gấm thì mặc y gấm, cúng y rách thì mặc
y rách, vậy người đó là người dễ nuôi - các phẩm chất buông bỏ có mặt.
Hỏi: Vậy Thưa Sư, Đức Phật dạy cần xả bỏ điều gì?
Sư Chân Tuệ: Đoạn diệt sự sát sinh, trộm cắp, tà dâm, tham, sân, tà kiến…Cái
này mới gọi là xả ly. Nếu xả ly tài sản nhưng tâm còn đầy rẫy phiền não thì
không gọi là xả ly. Sự xả ly thực sự ở trong tâm chứ không phải bên ngoài.
Một ông vua có thể sống đầy đủ nhưng lại rất đơn giản. Một anh nông dân, sống ở
túp lều tranh nhưng lại có nhiều dính mắc, nhiều ước muốn, tham vọng.
(Sư Chân Tuệ)
những bài viết hay, ý nghĩa
Trả lờiXóa