Nguồn: ở đây
Ta thường gọi nhân
duyên tốt là thuận duyên, và nhân duyên xấu là nghịch duyên, tức là những điều
kiện có lợi và bất lợi cho ta. Có những duyên thuận với ta, nhưng nghịch với kẻ
khác và ngược lại. Đó chỉ là nói trong phạm vi con người, trong khi nhân duyên
luôn xảy ra với vạn vật trong khắp vũ trụ. Bản chất của nhân duyên thì không có
thuận nghịch, tốt xấu. Nó chỉ hội tụ hay tan rã theo sự thích ứng giữa các tần số năng lượng phát ra từ mọi cá thể
mà thôi. Ấy vậy mà thói quen của hầu hết chúng ta khi đón nhận thuận duyên thì
luôn cảm thấy sung sướng và rất muốn duy trì mãi nhân duyên ấy, cón khi gặp phải
nghịch duyên thì luôn cảm thấy khó chịu và tìm cách tránh né hay loại trừ.
Nhưng chưa hẳn thuận duyên sẽ đem lại giá trị hạnh
phúc hay nghịch duyên sẽ mang tới khổ đau, bởi có khi nghịch duyên đưa tới sự
trưởng thành, còn thuận duyên sẽ khiến ta yếu đuối. Và nhiều khi thuận duyên
ban đầu nhưng lại biến thành nghịch duyên sau này, có khi nghịch duyên bây giờ
nhưng lại biến thành thuận duyên trong tương lai. Tất cả đều tùy thuộc vào bản
lĩnh và thái độ sống của ta.
Do đó, ta không cần phải khẩn trương thay đổi những
nhân duyên mà mình không hài lòng, hay cố gắng tìm kiếm những nhân duyên mà
mình mong đợi. Khi tâm ta đã vững chãi đủ để tạo ra những nhân duyên an lành
thì những nhân duyên tương ứng sẽ tự động kết nối. Mà sự thật khi tìm được sức
sống từ nơi chính mình rồi thì ta sẽ không còn coi là quan trọng những giá trị
bên ngoài nữa. Nhân duyên nào cũng được cả, thong dong tự tại. ''Hãy nhớ rằng
khi không đạt được những gì bạn muốn, đôi lúc, lại là sự may mắn tuyệt vời.''
(Bodhgaya Monk)
Bài này thiệt hay,
Trả lờiXóa