Bước 1 là tu sao cũng được. Nghĩa là
muốn theo tôn giáo nào thì theo, muốn theo tông phái nào cũng được, muốn theo
thầy nào cũng chả sao. Túm lại hễ thấy cái gì hợp với mình là mình theo. Theo
hoài luôn, theo cho đến cùng, theo đến khi nào hết thấy hợp nữa thì hết theo.
(Mà để qua được bước 1 có khi phải
mất nhiều kiếp tu hành mới xong bước này.)
Bước 2 là tâm yểm ly mạnh mẽ. Hay còn
gọi là tâm xuất gia dũng mãnh. Xuất gia nghĩa là xuất ra khỏi Tam giới hay còn
gọi xuất ra khỏi nhà lửa. Làm sao để tâm xuất gia dõng mãnh?
Để tâm xuất gia dõng mãnh thì tự mình
phải giác ngộ được mối quan hệ chằng chịt giữa mình và người trong gia đình là
mối quan hệ không ân thì cũng oán. Tự mình thấy ra chứ không phải nghe người
khác nói rồi tin đâu nha! Thế nào là tự mình thấy ra. Kể chuyện ví dụ nha
Ví dụ 1: Có một cô Phật tử người Thái
xuất thân từ một gia đình siêu giàu hay còn gọi là đại của đại gia. Cái một hôm
trong lúc tình cờ cổ chợt nhìn thấy cha cổ kiếp này là chồng cổ kiếp trước. Vậy
là cổ phát tâm nhàm chán Tam giới, một sự nhàm chán tận xương tủy, rồi cổ từ
đại đại gia trở thành hành giả tu theo hạnh đầu đà luôn. Một sự thay đổi 180 độ
khiến cho ai cũng kinh ngạc!
Ví dụ 2: Có người lúc trước là một
mãnh tướng nơi sa trường, chỉ biết tận trung báo quốc. Cái vị chỉ huy nghe lời
gian thần, lôi về chém đầu, còn tru di tam tộc. Sau này họ tái sanh làm mẹ con.
Vị mãnh tướng là con. Hai người cứ khắc khẩu mãi bởi vì oán hận thấm đẫm từ khi
nào.
Ngoài ra vị dũng tướng trong một trận
chiến từng cho binh lính đốt trụi một khu rừng để truy đuổi quân thù làm cho
bao nhiêu thú vật bị chết cháy. Vậy là sau đó khi tái sanh cứ đi tìm động vật
bị bỏ rơi, bị bạo hành mà cưu mang miết. Chỉ mắc nợ con vật mà không mắc nợ con
người. Chỉ cưu mang con vật thôi, còn lại thì toàn là được người cưu mang, giúp
đỡ và hỗ trợ.
Túm cái ý lại là đến một lúc nào đủ
nhân đủ duyên chợt ngộ ra mối quan hệ ân oán giữa mình và người nhà thì khi ấy
tâm xuất gia mới thật sự là dõng mãnh, tâm yểm ly mới thật sự là kiên cố là như
vậy đó!
Khoảng giữa năm trước, không biết do duyên nào mà tui vào trang "KHÔNG ĐẾN KHÔNG ĐI". Sau khi đọc say mê, thích thú tuyệt vời, tui lại càng ngạc nhiên, vì nguòi viết không phải là ông lão trí thức cư sĩ, nam tu sĩ thường thấy trên mạng. Tui ghiền đọc sách trên 40 năm, mà lúc này " bị" triết lý của O ni hút hồn ***
Trả lờiXóa(Có lẽ) đâylà tâm sự của chị Dung quản lý trang và là tâm trạng chung cho một số cư sĩ đã miên mật tu chứng trong một giai đoạn tu hành nào đó chăng!
Trả lờiXóa