Thứ Năm, 26 tháng 8, 2021

Làm Từ Thiện

52 nhận xét:

  1. Cái này là nhờ mụ Phương Hằng lên Youtube kêu gào vụ mấy cha nội trong ngành showbiz kêu gọi bà con làm từ thiện rồi ỉm tiền luôn nè. Trước giờ toàn ngủ không hà, cho nên mãi đến tận bây giờ mới phát hiện có thêm người nổi tiếng là Phương Hằng nha bà con.

    Đầu tiên, mụ Phương Hằng này là đồng bọn của chụy. Thứ hai, những gì mụ ta nói dù có đúng sự thật hay không thì không quan trọng (với chụy), vấn đề là nhìn vậy chớ mụ ta đang giúp mọi người đó nha. Giúp thế nào!!!

    Được rồi tới cơn chụy nổi máu Atula Vương lên rồi nha bây.

    Trùi đất quỷ thần thiên địa ơi, mấy cái đứa ngốc này. Riết chụy cũng bó tay với cái sự ngốc vô đối của tụi bây luôn rồi. Người ta nhận lãnh làm từ thiện là do người ta tu hành đến giai đoạn này nên họ mới buộc phải chạy ngược chạy xuôi mà đi làm cái công chuyện đó. Tụi bây chưa tới giai đoạn này mà cũng bày đặt bon chen hùa theo người ta đi làm. Làm đi nha, làm bậy làm bạ rồi chờ đợi sự trả thù tàn bạo của hệ thống vũ trụ đi cưng.

    Ủa, ủa, em đi làm từ thiện mà sao lại bị trả thù vậy chụy?

    Nói theo ngôn ngữ chợ búa của chụy là vầy nè:

    Khi người ta xui xẻo người ta ném tiền ra đường, giống như ném cái xui đi vậy đó. Thì bản chất của người làm từ thiện là vậy đó. Khi trong tâm có sự sợ hãi, sự áy náy, sự bối rối, sự nghi ngờ, sự dính mắc nào đó, nói chung là tâm thần không yên, người ta ném tiền đi làm từ thiện, cũng giống như người ta muốn ném đi tất cả những trạng thái tiêu cực này vậy đó. Người nhận lãnh gom tiền từ thiện cũng chính là đi gom hết những trạng thái này vào người, rồi đi phân phát ra cho hàng trăm hàng ngàn người khác. Nói vầy đi cho dễ hiểu. Người làm từ thiện giống như người ném cục cứt ra ngoài, người nhận lãnh tiền từ thiện giống như người đi gom hết cứt của thiên hạ vào người rồi đi phát cho người khác, gom cứt của một vạn người rồi phát lại cho hai vạn người, số cứt được chia đều cho hai vạn người nên số lượng ít ít. Còn mình gom cho đã rồi mình không chịu phát liền mình để lâu lâu mới phát hoặc mình ôm luôn không thèm phát thì mùi thúi của cứt bám vào người mình nha, bám hết kiếp này đến kiếp nọ luôn đó. Bởi có nhiều người sinh ra rồi bị xui liên tục, làm gì cũng xui, cũng thất bại, thậm chí uống nước cũng bị mắc nghẹn là vậy. Mình gom hết cái xui của thiên hạ vào người rồi bảo sao không xui. Cho nên lúc chụy đi bụi nhiều người thắc mắc sao chụy không làm từ thiện gì cả chỉ biết đi như con điên. Lúc đó chụy chưa có trí tuệ như bây giờ nhưng nhờ chụy làm biếng quá nên chụy thoát cái vụ gom cứt vào người này. Giờ có trí tuệ rồi, cho nên đâu có ngu đâu mà đi làm thùng rác cho tụi bây ném cứt hahahaha.

    Chụy nói rồi: cái gì hợp với mình thì mình làm, không hợp thì không làm, đừng có nghe thiên hạ nói quàng nói xiên rồi hùa theo mà làm. Khi người ta hành pháp đến giai đoạn nào đó thì người ta buộc phải đi gom cứt để học hỏi ra điều gì đó từ pháp hành này. Đó là pháp hành phù hợp với họ, còn không phù hợp với mình mà mình cũng căng người gồng mình đi làm thì rất mệt mỏi và làm riết thành tiêu cực luôn, y như người uống rượu độc giải khát vậy đó.

    Cho nên đừng có thấy người ta làm từ thiện, gom tiền hết tỉ này đến tỉ khác mà mình đi ghen tị với họ rồi nói xấu chửi bới tè le. Toàn là gom cứt vào người thúi thấy mịa, có khỉ gì đâu đáng ghen tị. Cho nên mụ Phương Hằng lên mạng vạch mặt người này người nọ là để cho người ta cạch mà giảm bớt hành động ngu xuẩn gom cứt vào người rồi ỉm luôn để tự ngửi đó nha mọi người.

    Tôi gọi Phương Hằng là mụ không có nghĩa là tôi chê bai mà là vì người vạch mặt người khác thì bị người ta xem như mụ phù thủy, cho nên gọi mụ cho theo trào lưu, còn gọi là đu trend hehehehe

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Bởi khi tâm thần không yên thì người ta đi ném tiền vào từ thiện, cho nên mình chỉ nhận đồ từ thiện khi mình thực sự cần. Nếu vẫn còn sống nỗi thì đừng có bon chen mà đi nhận để rồi người thực sự cần lại không có gì để nhận. Nhận cứt của thiên hạ mà cũng bày đặt giành giật. Để cho người đói sắp chết người ta ăn, mình còn c. để ăn thì giành làm cái khỉ gì hehehehe

      Xóa
  2. Bây giờ đang trong giai đoạn "ai ở yên nấy" nhiều người đi làm từ thiện riết bị nghiện, giờ không được làm nữa thấy buồn quá, cuồng chân cuồng cẳng hết rồi mà không cho đi làm. Này chụy nói cho nghe nè! Ở yên trong nhà cũng là làm từ thiện đó nha mọi người.

    Là sao vậy chụy?

    Thấy hàng ngàn hàng vạn y bác sĩ, cảnh sát, quân nhân phải gồng mình lên chống dịch không? Họ lên mạng kêu gọi mình ở yên để họ mau được về với gia đình, thà không biết thì thôi, đã biết rồi thì mình ở yên đi để cho họ bớt nhiệm vụ thì đó chính là từ thiện chứ còn gì nữa. Khi mình ở yên thì mình đang làm từ thiện với hàng ngàn hàng vạn y bác sĩ cảnh sát và quân nhân. Còn cuồng tay cuồng chân muốn gửi tiền/quà quá thì gửi quách cho họ cho rồi. Gửi trực tiếp cho họ không được thì gửi đến nhà họ, đến đơn vị của họ, túm lại là gửi kiểu gì cũng được, mọi người tự sáng tạo ra cách đi nha.

    Cho nên ở yên cũng là làm từ thiện, làm từ thiện với những người đang gồng mình làm nhiệm vụ.

    Còn người ta đang gồng mình làm thấy mịa, đã mình không giúp gì thì thôi còn bày đặt lên mạng chửi bới nói xấu tè le thì mình đúng là cái thứ ăn ở không biết điều đó nha mọi người hihi.

    Trả lờiXóa
  3. Từ thiện cũng có đôi ba bảy đường. Làm từ thiện như vua Lương Võ Đế là cùng chứ gì! Cũng nên nhìn nhận ông Dũng Lò Vôi, như là một Duy Ma Cật đời nay, rất sống động vậy. Là một cư sĩ đệ tử chính hiệu.

    Trả lờiXóa
  4. ... giống Duy Ma Cật 10%, giống Cấp Cô Độc 90% ��������.

    Trả lờiXóa
  5. Uy, thêm nhân vật nào mới nào nữa vậy. Mọi người biết tui lạc hậu với thời đại lắm mừ, nên lâu lâu đưa thêm nhân vật mới là tui bó tay, hổng biết đâu nha hihi.

    Trả lờiXóa
  6. Muốn biết thì lên Google hay kiếm chỗ nào vắng vắng rồi nhìn vào gương ....Hi.

    Trả lờiXóa
  7. Ồ, chụy biết nha, là chồng của mụ Phương Hằng chứ gì. Tuy nhiên chụy lại không có hứng thú với ông ta mà chỉ có hứng thú với con trai họ - thằng nhóc có tên là HUỲNH HẰNG HỮU.

    Khi nhìn thấy cái tên này, thì ý niệm đầu tiên bật ra trong đầu tui là gì mọi người biết không? Đó là:

    ĐM cha mẹ thần kinh rung rinh mới đặt cho con cái tên này, nếu không phải đầu óc có vấn đề thì phải là có thù sâu đậm lắm mới đặt cho thèn nhỏ cái tên này.

    Ủa là sao vậy chụy?

    Nhìn thấy cái tên là biết tương lai thèn nhỏ sống vô cùng vất vả rồi. Nói cho dễ hình dung là: Cuộc sống của thèn nhỏ này giống như một người đang chất đầy gánh nặng trên vai nhưng lại bước đi trên một con đường gập ghềnh đầy ổ gà ổ voi. Cho nên mọi người không cần ghen tị với thèn nhóc này đi. Sống vất vả như vậy thì ứ mà thèm, ôm mèo ngủ sướng hơn nhiều hehehehe.

    Nể tình là đồng bọn của nhau nên tui mới viết cái bình luận này đó nghen hihi

    Trả lờiXóa
  8. Thông thường trong thế giới nhị nguyên này thì người tốt kẻ xấu thường kè kè nhau, không ở vi mô thì ở cấp rộng lớn hơn. Và trong mỗi con người, con vật, cái sự, ... trong dòng tộc, trong cùng một thế giới,... đều có sự cân bằng. Luôn luôn cân bằng, luôn luôn công bình ở mọi cấp độ, nếu nhìn các sự kiện một cách tổng hợp, toàn diện và vô trụ. Nếu còn thấy bất kỳ sự kiện nào bất công, bất hợp lý , phiến diện là vì chưa nhìn rộng hơn và chưa có đủ thời gian cần. Tất nhiên là tương đối cho nên vạn sự luôn chuyển biến và cần phải có tâm vô trụ để “nhìn ra”. Hahahaha...

    Trả lờiXóa
  9. Có lắm Chị Em lúc trẻ ham vui, lười biếng, mà đến khi có con , có đệ tử thì cũng khá là làm siêng. Hi... Nghe lời nói mà không xem xét hoàn cảnh người nói thì có khi hiểu lầm tội nghiệp lắm. Tôi có đăng mấy ý trên cái máy tính cũ và không lên được , vì vi rút, nên cũng làm biếng lắm. Nói đến Anh Cả V M , có Cô Em thường hay đem nhị nguyên thọc gậy Ông Anh. Khoảng vài lần ở các bài đăng khác. Tôi thấy Anh Cả VM, tuỳ theo đối tượng mà trình bày, cho người ta thấy ra. Thấy ra là phần dụng rất rất đa dạng mà các Tổ hay dùng.... Con chó có phật tánh không? Cũng có và cũng không. Hehehehe... Cái phần thị thì trình bày sao cho người ta thấy ra phần nào tốt phần ấy. Chứ phần Như ở bên trong luôn có nhưng làm sao trình bày bằng ý lời đây! Ngay chữ Như cũng buông thì lấy gì đem Chân Thiện Mỹ mà trao truyền hả mọi người.Hi....


    Trả lờiXóa
  10. Lần đầu tiên tui thấy có người có thể chửi người khác xuyên qua giấc mơ nha bà con. Vụ này tui vừa trải nghiệm xong luôn nè. Hôm nay hổng biết nguyên do gì tôi đem gối ra nằm lăn ra sàn để ngủ. Trong lúc tôi ngủ có người chị gái nằm cạnh bên tôi lại không ngủ mà vào mạng đọc bài của tôi, xong cái lợi dụng lúc tôi đang ngủ mà mắng tui nghen. Tui bị mắng nhưng mà tui làm bộ ngủ tiếp, không thèm để ý, lăn qua 1 bên để ngủ tiếp, bà chị gái ấy lại mắng tiếp, mắng cái gì thì tui biết nhưng vừa thức dậy là tui quên. Thấy vui vì phát hiện thì ra chúng ta cũng có thể thông qua giấc mơ mà mắng người khác hehehehe. Chiêu này có thể học hỏi, vì mắng thế này đỡ mệt, đỡ tốn công hơn nè mọi người hihi.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Bà chị gái nào to gan lớn cật dám chửi bà Chụy dzậy! Cũng may mà bà Chụy làm bộ hay quên.☺����

      Xóa
  11. Chả là qua giấc mơ mà thăm thú học hỏi nhau chẳng là tốt hơn nê !?

    Trả lờiXóa
  12. Chuyện là vầy nè mọi người. Khi mình cho ai mượn cái gì, họ sử dụng xong mình phải đòi lại liền, đừng để nó nằm lâu trong tay họ. Vậy mới không bị mất tình cảm về lâu dài. Biết sao không? Cái gì ở trong tay mình thời gian dài mình đều phát sinh sự dính mắc luyến tiếc với cái đó, và xem nó như 1 phần của mình. Cho nên đồ mượn mà hổng trả liền, để lâu, tình cảm với món đồ đó mà phát sinh rồi, khi chủ nhân món đó mà đòi lại thì có cảm giác giống như bị cướp đi đồ vật vậy đó. Vì cảm giác bị người ta cướp đồ nên làm gì còn tình cảm nữa chứ. Nếu có thì chỉ là nói đầu miệng cho vui thôi, chứ trong bụng là lên âm mưu hại cái đứa cướp đồ mình rồi nghen, cho bỏ tật dám cướp đồ của chụy hehehe. Đó là lý do thời Phật tại thế, các tỳ kheo không được ngồi ở cùng 1 gốc cây quá 3 đêm. Nghĩa là phải di chuyển chỗ ở liên tục để tránh nảy sanh tình cảm dính mắc. Các đệ tử của Phật mà còn thế, huống chi mình là phàm nhân nha mọi người. Tiền tự thiện người ta gửi cho mình, mình không giải ngân liền mà ngâm thiệt lâu trong tài khoản, rồi mình lại thấy đây là tiền của mình. Tiền tui mà đem đi cho người khác, tiếc đứt ruột đứt gan nên ỉm luôn, hổng cho nữa. Đây mới là chuyện thường tình ở huyện. Tiền ở lâu trong tài khoản mà dám mạnh miệng nói: Tôi không tham món tiền ấy. Tôi không tham món tiền ấy. Tôi không tham món tiền ấy. Đây gọi là nói nhảm, lười người hả cưng. Có thể một triệu/mười triệu thì chụy không thèm tham, bởi nó quá ít. Nhưng 1 tỷ hay 10 tỷ là chụy tham nha, bởi đối với chụy là nó quá nhiều. Cho nên THAM là một việc bình thường, hổng có gì phải ngại. Tham thì thừa nhận mình tham, còn bày đặt: TÔi không tham, tôi không tham hahahahaha. Chỉ khi hành giả đang hành một pháp môn nào đó thì họ mới có thể không tham. Vì họ đang hành pháp, họ đang cố gắng hành cho bằng được pháp đó, họ tìm cách thành tựu pháp đó thì lòng tham của họ bị quản chế chặt chẽ, khi họ nói họ không tham mới có thể tin. Nếu không thì tham chứ sao lại không tham. Tình cảm quyến luyến ấy cũng là Mỹ trong Chân Thiện Mỹ. Ai trong vô thức có cái đại ngã Chân Thiện Mỹ thì đều Tham cái mà mình dính mắc quyến luyến. Chỉ có kẻ hoặc muốn lừa mình dối mình hoặc không hiểu rõ mình mới dám nói: Tôi không tham thôi nha bà con.

    Đó là lý do chụy chả bao giờ đứng ra tổ chức làm từ thiện. Ai đưa tiền tui tham tiền. Ai đưa đồ tui tham đồ. Tui biết tui tham nên tui hổng làm.

    À, chứ không phải do chụy lười biếng sao?

    Ờ, thì cũng có. Vừa lười vừa tham, cho nên chỉ thích ngủ thôi là vậy đó hehehehe.

    Trả lờiXóa
  13. Có người thắc mắc: Làm từ thiện mà bắt phải này phải nọ phải minh bạch phải sao kê đủ thứ? Khó quá ai thèm làm từ thiện nữa.

    Trả lời: Chứ bây tưởng làm từ thiện dễ hả? Người đi làm từ thiện là khi họ đến giai đoạn buộc phải làm từ thiện thì họ đi làm và vì đến lúc họ cần phải làm nên họ tự biết minh bạch để giữ lòng tham của mình không chạy lung tung và họ làm 1 cách kiên trì bền bĩ. Còn cái bọn xạo xạo, hứng lên cái thì đi quăng tiền cho ăn xin, làm theo cảm hứng, cho nên ngại khổ ngại khó, ngại minh bạch, ngại sao kê đủ thứ.

    Vì vậy để biết mình có phải là đến giai đoạn tu hành thông qua từ thiện hay chưa thì tự hỏi:
    - mình có lòng kiên trì để làm hay không,
    - có dám minh bạch mọi chuyện hay không,
    - có thể làm việc theo kiểu ăn cơm nhà vác tù và hàng tổng hay không,
    - khi biết mình có thể bỏ mạng trong quá trình làm từ thiện thì có dám tiếp tục hay không,
    - thậm chí nếu bị người hiểu lầm chửi bới thì có tiếp tục hay không

    Nếu trả lời được các câu hỏi này và câu trả lời là CÓ thì đó là mình đến giai đoạn phải làm từ thiện và thông qua nó để ngộ đạo. Nếu không thì mình chỉ thuộc các dạng sau:

    - Xạo xạo
    - Đu trend
    - Tào lao vì rảnh rỗi sanh nông nỗi
    - Áy náy (vì làm bậy nhiều quá nên cần chuộc tội)
    - Hứng đột xuất
    - Buôn danh chuộc tiếng
    - Mua thần bán thánh

    Người thực sự làm từ thiện, họ sợ nhất là lòng tham trỗi dậy và chính vì vậy nên tìm mọi cách, tìm mọi âm mưu và thủ đoạn để cách ly để ngăn ngừa để phòng ngự lòng tham ấy. Cho nên dù là thời nào dù có ngân hàng hay không dù có bị buộc phải sao kê hay không thì người thực sự làm từ thiện LUÔN biết cách phòng ngự mình khỏi lòng tham. Làm sao biết? Khi ai thực sự đến giai đoạn phải làm từ thiện thì họ tự nhiên biết thủ đoạn để phòng ngự mình khỏi lòng tham. Còn nếu mình làm từ thiện nhưng lại không biết thì mình thuộc 1 trong những hạng người mà chụy liệt kê ở trên.

    Còn nếu thắc mắc: Khó vậy thì ai làm từ thiện nữa? Thì bây khỏi lo. Đội quân Atula hùng hậu của chụy không bao giờ vắng bóng trên các trận địa từ thiện. Tại sao? Đây là bí mật của Atula giới, ngu sao nói cho tụi bây nghe hehehehe. Lưu ý là chụy dùng từ đội quân hùng hậu nha, vì nó cứ tràn ra như nước lũ ấy hihihihi.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Vậy chụy thuộc dạng nào vậy chụy?

      Chụy thuộc dạng xạo xạo. Vì biết mình quá xạo nên chụy không đi làm từ thiện hihi.

      Xóa
  14. Cái chữ lòng tham mà chụy dùng ở trên không chỉ là lòng tham tiền mà còn là lòng tham danh tham lợi nữa đó bà con. Khi mình làm từ thiện, vì mình đem lại lợi ích cho người khác cho nên họ tâng bốc mình lên tận mây xanh. Mình thích cái cảm giác lâng lâng ở trển này nên mình mê làm từ thiện. Khi mình có quá nhiều tiền mình không tham tiền nữa nhưng mình lại sa chân vào lòng tham danh tham lợi. Cho nên khi mình làm từ thiện mà cái danh cái lợi không thỏa mãn mình thì mình giận mình hổng làm nữa. Ghét. Bây khen chụy, chụy mới làm. Bây chửi chụy, chụy không thèm làm nữa. Hừ hừ hừ.

    Cho nên cái gọi là làm từ thiện thực ra là một pháp tu rất khó đấy, chứ không dễ ăn đâu nha. Tiền tài danh lợi được thể hiện rất rõ thông qua quá trình làm từ thiện. Giống như đi cầu dừa mà hổng có tay vịn ở vùng sông nước miền Tây Nam Bộ vậy đó mọi người. Đi được vài bước lắc qua lắc lại rồi lọt luôn xuống sông hehehehehe. Tui không đi được cây cầu dừa này nha mọi người. Chỉ 1-2 mét thì ù cái chạy qua luôn, đến bờ bên kia trước khi bị mất thăng bằng. Còn nếu cầu dài thì thôi bó tay, đi không được bò cũng không xong hehehehe. Cho nên người làm từ thiện lâu dài thì giống như người đi trên cây cầu dừa không tay vịn vậy đó. Thời gian đầu thì nghiêm túc lắm, giống tui ù chạy một cái vọt qua bờ bên kia trước khi mất thăng bằng. Nhưng về lâu về dài đủ thứ lòng tham kéo tới quấy rối mình thì lúc ấy mới biết nỗi khổ của việc đi cầu dừa mà không có tay vịn là thế nào hehehehehe.

    Trả lờiXóa
  15. Có người hỏi ông sư huynh của tui là tại sao mình hay bị người ta lừa quá vậy? Tiền bạc tình cảm đủ thứ. Túm lại là ai lừa mình cái gì được là họ lừa tuốt. Bị lừa riết muốn mất lòng tin vào xã hội luôn.

    Đọc xong cái tui cười té ghế luôn nha mọi người. Câu hỏi được hỏi ra trong đúng dịp xôn xao sao kê từ thiện luôn nè bà con.

    Biết sao tui cười hông? Bởi đó là tương lai của người quyên góp từ thiện xong cái ỉm luôn đó nha quý dzị hihi. Khi người ta góp tiền góp của cho mình làm từ thiện nghĩa là người ta đặt vào mình lòng tin và tình thương tình cảm thông đối với người khác. Mình nhận tất cả niềm tin của họ xong cái mình ỉm luôn. Khi mình ỉm luôn dù người khác có biết hay không không quan trọng. Quan trọng là cái quy luật vay trả trả vay trong vũ trụ nó quần mình nè.

    Mình nhận cho đã rồi mình ỉm luôn thì đây chính là một sự phản bội. Phản bội lòng tin của người khác. Phản bội lại tình thương tình cảm thông của người khác. Mình gieo nhân phản bội thì mình nhận quả phản bội. Đây mới là sự công bằng trong trời đất nè mọi người.

    Số lượng người mà mình phản bội càng nhiều thì đừng hỏi tại sao mình đi đâu cũng bị người ta lừa hahahahaha. Bị lừa miết mà cũng cứ đâm đầu vào cho người ta lừa tiếp hehehehe. Mình phản bội lòng tin của người khác thì đến lúc nào đó lòng tin của mình bị phản bội. Mình coi thường lòng cảm thông của người khác thì đến lúc nào đó sự cảm thông của mình bị thiên hạ chà đạp. Bởi ở trên tui nói rồi đó, có người sinh ra cái xui xẻo dễ sợ. Đi đâu cũng bị phản bội, làm gì cũng bị nghi ngờ. Hết cái xui này đến cái xui khác kéo tới liên tục riết mất lòng tin luôn hahahaha.

    Làm sao để hóa giải khi mình lỡ gieo cái nghiệp phản bội này rồi?

    Mình lừa tiền của người ta thì mình đi cho tiền từ thiện. Có nhiều cho nhiều, có ít cho ít. Hễ có dịp là cho. Cho hoài đến khi nào Đức Chúa Trời cảm thấy hài lòng thì khi đó mình đi đến thái cực ngược lại là được người ta cho tiền trợ giúp hỗ trợ ngược lại. Cái mà gọi là nhiều ít nó không nằm ở số lượng tiền mình cho đâu nha mọi người mà nằm ở chỗ mình dám can đảm bỏ ra bao nhiêu. Ví dụ người có 1 tỷ đồng cái đem cho từ thiện 1 triệu thì đó là ít. Còn người có 1 triệu và đem cho từ thiện 100 ngàn thì đó là nhiều. Cho nên nhiều ít không quan trọng, quan trọng là mình dám bỏ dám cho hay không mà thôi. Cái này người đời không phán xét được, chỉ có Chúa Trời mới biết thôi nha mọi người. Cho nên ai khinh bỉ mình cho tiền từ thiện ít quá vậy thì mình ứ thèm nói chuyện với họ, mình nói chuyện với Chúa thôi nha hahahahaha. (Bởi tui nói rồi đi theo tui riết bị tâm thần luôn. Không nói chuyện với người nữa, toàn nói chuyện với không khí thôi nha hihi)

    Còn nếu mình lừa tình thương tình cảm thông của người khác thì mình đi gieo rắc tình thương tình cảm thông cho người khác. Gieo đến khi nào Chúa hài lòng thì bản án của mình mới hết hiệu lực.

    Trong vấn đề này người trí và người ngu khác nhau ở chỗ này nè bà con.

    Người ngu khi bị lừa riết đâm ra hoang mang nghi ngờ vì hổng biết tại sao, có khi đi đến thái cực ngược lại là sự cực đoan, đó là trở thành kẻ lừa đảo luôn. Đây gọi là nghiệp chồng nghiệp. Còn có trường hợp nữa là dù bị lừa nhưng hổng biết tại sao mình cứ đâm đầu vào cứ tin người miết để tiếp tục bị lừa nữa. bị hoang mang bị rối loạn riết mất lòng tin vào cả mình lẫn người, có khi bị tâm thần luôn đó.

    Đây gọi là người ngu vì không hiểu do nhân gì mà có quả này và không biết làm sao để hóa giải.

    Còn kẻ trí khi gặp trường hợp bị lừa miết thì họ biết quán chiếu tìm ra nguyên, biết được nguyên nhân rồi thì biết cách hóa giải nó như thế nào luôn.

    Cho nên nhìn hình tướng thì người ngu và người trí đều bị lừa giống nhau nhưng người ngu thì tâm thần hoang mang rối loạn, người trí thì biết mình đang làm gì. Người ngu thì bị động bị lừa, còn người trí thì chủ động bị lừa.

    Túm lại vấn đề không phải là mình đã gieo nghiệp gì rồi ngồi lo sợ hãi hùng mà là biết mình đã gieo nghiệp gì và làm thế nào để hóa giải nghiệp đó hihi.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Đến đây thì mọi người hiểu tại sao không cần sợ thiếu người đi làm từ thiện. Đó là vì người đi làm từ thiện mà lỡ ỉm tiền ỉm hàng thì đời đời kiếp kiếp họ phải gắn liền với sự nghiệp làm từ thiện thôi nha.

      Nếu họ không làm thì sao? Thì bị Mẹ Nhân Quả đánh, đánh tới chừng nào khôn ra thì lót tót đi làm từ thiện liền chứ gì. Làm 1 kiếp không xong thì làm 10 kiếp. Làm 10 kiếp không xong thì làm 100 kiếp. Cứ làm miết đến khi nào bản án hết hiệu lực thì thôi. Cứ dừng lại là bị đánh, bị đánh miết nên sợ quá phải đi cày thôi nha bà con hihi.

      Khi biết được bản án họ phải nhận lãnh thì mọi người không cần ném đá xuống giếng với họ đâu. Bởi vì nếu mình ném đá họ thì mình lại luân hồi với họ tiếp đó, mình phải luân hồi để họ làm từ thiện mà cho mình tiền với hàng chớ hihi

      Xóa
  16. "Đào tạo nhân sự đủ tốt, họ vẫn có thể rời đi. Đối xử với họ tốt, họ sẽ muốn ở lại và không muốn rời công ty nữa. Hãy quan tâm đến nhân viên và họ sẽ quan tâm đến công ty của bạn. Đơn giản chỉ có vậy." Richard Branson

    >>>> Cái này một hình thái của làm từ thiện nè bà con.

    Chụy nói rồi. Cái gì cũng phải đi từ vòng tròn nhỏ trước rồi mới đến vòng tròn lớn thì đó chính là phát triển bền vững. Làm từ thiện cũng vậy. Làm từ thiện với người nhà mình trước, rồi đến bà con hàng xóm (nếu làm việc thì là đồng nghiệp, nhân viên) rồi sau đó mới đến thiên hạ.

    Có lần tui về quê ngoại gặp mấy bà chị họ (con của dì tui). Mấy bả phàn nàn là em dâu chả nghe lời mấy bả gì cả. suốt ngày lêu lổng chứ chẳng chịu làm ăn. Cái tui nói: " Muốn người ta nghe lời mình thì trước hết phải làm cho họ mắc nợ mình." Cái mấy bả nhìn tui như nhìn người tâm thần vậy đó mọi người hahahaha.

    Đời mà. Bản ngã ai cũng to như núi, làm gì có chuyện ngoan ngoãn mà nghe lời người khác. Cho nên để cho người nhà mình nghe lời mình, nhân viên mình làm việc cho mình, dân chúng mình ủng hộ mình thì trước tiên hãy làm cho họ mắc nợ mình. Chỉ khi ở vị thế kẻ vay nợ thì bản ngã họ mới hạ xuống để làm theo lời mình. Mình nói người nhà mà họ không nghe lời mình, mình nói nhân viên mà họ không chịu làm theo mình, mình nói với nhân dân mà họ không chịu phục mình thì trước tiên mình phải cho họ lợi ích cái đã. Khi nào cái lợi ích đó đủ để họ có cảm giác mắc nợ mình thì khi ấy họ mới nghe lời, khi ấy bản ngã của họ mới hạ xuống, khi ấy sự chống đối trong họ mới chịu chìm xuống. Nhưng nên nhớ một điều là mình làm cho họ có cảm giác mắc nợ mình chứ không phải là cảm giác ỷ lại vào mình. Khi họ ỷ lại vào mình, mình ngưng cho họ lợi ích, họ không do dự cắn trả mình liền đó. Bởi người ta hay lan truyền câu chuyện cà rốt và cây gậy đó mọi người. Cà rốt tượng trưng cho lợi ích. Và cây gậy tượng trưng cho sự kỷ luật, sự trừng phạt. Chỉ có lợi ích mà không có trừng phạt thì bị cắn trả là đúng rồi.

    Túm lại, muốn người khác nghe lời mình thì trước tiên phải làm cho họ mắc nợ mình (nói theo kiểu mấy thèn đạo đức giả thì là nợ nhân tình đó). Và cần phân biệt rõ giữa cảm giác mắc nợ với cảm giác ỷ lại nha bà con hehehe.

    Trả lờiXóa
  17. Hehehe.... Chớ để mắc nợ ai cũng đừng để ai mắc nợ! Chớ có ỷ lại ai cũng đừng để ai ỷ lại! Nên là, nên là làm ơn, biết ơn và cảm ơn hoài hoài thì ... thì sao ta. Hi...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hổng hiểu sao tui ít quan tâm tới làm từ thiện hiện nay! Có lẽ làm từ thiện cần phải có tâm có tầm, có duyên nghiệp, có quản lý và phải phù hợp nữa! Nếu không sẽ phản tác dụng....
      Tui thường quan tâm đến “ cúng dường” và bố thí hơn! Tại sao dzậy! ......
      Hehehe...gặp người Tốt cần thì cúng dường. Gặp người xấu ác cần thì bố thí. ....

      Xóa
  18. Đây là một bài đăng trên trang Peta Châu Á.

    “Chaokoh là thương hiệu nước cốt dừa của Thái Lan được bày bán ở nhiều nơi, nằm trong danh sách những nhãn hàng bóc lột sức lao động của khỉ. Sau khi nghe thông tin PETA và những người tiêu dùng tử tế, Target, Costco và các nhà bán lẻ lớn khác đã ngừng bán sản phẩm từ Chaokoh để nói không với việc bạo hành động vật.

    Sau đây là những lý do không nên mua nước cốt dừa của những nhãn hàng dùng khỉ hái dừa:

    - Nhiều cá thể khỉ bị sử dụng trong ngành công nghiệp dừa Thái bị săn bắt bất hợp pháp khỏi gia đình ngoài tự nhiên khi chỉ mới là khỉ con.

    - Khỉ bị bắt đeo vòng cổ kim loại, bị xiềng xích và cô lập để ép hái dừa. Từ bé khỉ đã phải tham gia vào những lớp huấn luyện khắc nghiệt, bị đe dọa và đánh đập. Những khỉ con đầy sợ hãi bị ép thực hiện những nhiệm vụ căng thẳng, khó hiểu, như vặn những trái dừa nặng cho đến khi chúng rơi khỏi cây từ độ cao lớn.

    - Là động vật có tập tính xã hội cao nhưng bị cô lập, bắt nhốt và không được giao tiếp với đồng loại, nhiều cá thể khỉ dần hóa điên.

    - Quá căng thẳng và buồn chán, khỉ liên lục chạy nhanh vòng tròn quanh nơi mình bị xích.

    - Nếu khỉ cố gắng tự vệ, răng nanh khỉ có thể bị nhổ, một công nhân nói với điều tra viên PETA Asia rằng: "Nếu chúng không có răng nanh, chúng tôi có thể sử dụng chúng cho đến khi chúng chết."

    - Để kiếm được nhiều tiền hơn, một số huấn luyện viên còn ép chúng tham gia các buổi biểu diễn kiểu rạp xiếc, trong đó khỉ giải trí cho những du khách trả tiền bằng cách đi xe đạp, bắn bóng rổ và thực hiện các trò biểu diễn khác.

    - Khỉ bị vận chuyển trong những chiếc lồng chật chội, thậm chí quá hẹp để quay đầu. Một số bị bỏ lại bên trong những chiếc lồng khóa kín ở phía sau xe bán tải, không có chỗ trú mưa khi bị vận chuyển.

    - Khỉ bị thắt cổ bằng vòng kim loại, khỉ buộc phải trèo lên cây để hái dừa.

    - Khỉ không phải là của chúng ta để khai thác, lạm dụng hoặc sử dụng. Khỉ xứng đáng được sống tự do ngoài tự nhiên.

    Chaokoh hiện vẫn có bán ở mọi siêu thị lớn ở Việt Nam, nhưng chúng ta có rất nhiều thương hiệu khác không sử dụng sức lao động của khỉ. Hãy là khách hàng tử tế và nói không với Chaokoh.

    >>> Xong cái tui thấy nhiều người vào bình luận chửi cái trang này nói chung và bài đăng này nói riêng dữ quá. Tui nổi máu tào lao bí đao lên tui cũng viết một cái bình luận như sau:

    Bài này hay nè. Cần có thêm những bài viết như thế này. Cứ tập đoàn nào công ty nào hay xí nghiệp nào mà tạo ra sản phẩm dựa trên sự bóc lột người khác hay loài vật khác là tui tẩy chay ráo trội. Biết sao không? Bởi sản phẩm ấy có lây dính năng lượng nguyền rủa từ những người bị bóc lột. Khi mình sử dụng sản phẩm ấy tự nhiên mình cũng bị hưởng ké năng lượng nguyền rủa ấy luôn. Cho nên tui đâu có ngu đâu nha. Vừa tốn tiền vừa bị nguyền rủa. Thà không biết thì thôi, nghĩa là sự nguyền rủa ấy đến một cách thụ động, còn đã biết rồi mà vẫn sử dụng nghĩa là mình chủ động cho sự nguyền rủa ấy dính đến mình. Đây gọi là mở cửa đón giặc vào nhà, sau khi đón tiếp nó xong cái bị nó làm hại luôn. Bởi vậy TẨY CHAY. TẨY CHAY. TẨY CHAY.

    Cái có đứa hỏi: Bạn ơi bạn đọc cuốn muôn kiếp nhân sinh rồi à.

    Cái tui tào lao tiếp: Có nghe qua. Nhưng mà tui biết có một dạng năng lượng là năng lượng chúc phúc và năng lượng nguyền rủa. Khi mình sử dụng sản phẩm nào mà công nhân làm việc trong vui vẻ thoải mái thì họ cũng truyền năng lượng chúc phúc vào sản phẩm ấy luôn. Khi mình sử dụng thì mình được hưởng ké nguồn năng lượng ấy. Nếu công nhân không vui vẻ thoải mái thì họ sẽ truyền năng lượng nguyền rủa vào sản phẩm.

    >>> Túm lại, mọi người thấy tui tào lao ghê chưa hehehe.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Làm từ thiện có khi đơn giản là CHỌN sản phẩm nào nên dùng và sản phẩm nào không nên dùng.

      Xóa
    2. Vụ này chưa xong còn tiếp nè bà con!

      Có đứa nhảy vào bình luận: Vậy cô đừng dùng bất kì một thứ gì nhá, vì trong quy trình sản xuất luôn luôn tiềm ẩn sự bóc lột á.

      >>> Bạn nói đúng nha. Cho nên tui sống cực kỳ tối giản. Ăn thức ăn trồng từ vườn. Uống nước mưa lắng cặn và tự may quần áo mặc. Chỉ có vải là không tự dệt được nên phải mua thôi. Còn những thứ khác thì tui mua sản phẩm địa phương, các bạn sản xuất kiểu thủ công gia đình, cả nhà quây quần lại làm sản phẩm. Nhìn cưng lắm!

      Cô có chắc người làm ra sản phẩm đó không sử dụng công cụ được làm từ các xưởng sản xuất dùng lao động ép buộc hay không? Mà nếu cô có xử dụng thiết bị điện tử thì cô cũng bị nhiễm cái năng lực nguyền rủa đó rồi nhé, như là lao động nô lệ ở các mỏ liti và côban, vàng, bạch kim, đồng, sắt, kẽm,...ở Châu Phi, xưởng lắp ráp dùng lao động trẻ em ở Trung Quốc,... Chưa kể nếu cô dùng vải thì có thể sợi vải được các công nhân với mức lương nô lệ sản xuất

      >>>> Không biết nha. Cái gì cũng biết thì đây gọi là tào lao rồi nha. Cho nên chỉ làm và hành xử trong phạm vi chấp nhận của mình thôi nha. Còn mở rộng quá phạm vi chấp nhận của mình thì trở thành tào lao bí đao rồi đó hihi. Bởi cái gì mà tui có thể làm thì làm, mắc gì lại không làm. Còn cái gì mình làm không được thì thôi, cứ để nó như vậy, chứ mắc gì mình phải nhiều chuyện. Cái vụ nước cốt dừa là trong phạm vi tui có thể tẩy chay, tui có thể làm nè bạn.

      Xóa
    3. Cô dùng thiết bị gì để lên mạng vậy?

      >>> Laptop

      Cô đang sử dụng sản phẩm có năng lực nguyền rủa rồi đấy.

      >>> Đúng nha. Cho nên tui nói rồi đó. Cái gì mình có thể làm thì mình làm, làm cái thuộc phạm vi chấp nhận của mình, còn không làm được thì thôi, cứ để nó như vậy.

      Đạo đức giả nói mẹ nó ra đi cô.

      >>> Bạn lại nói đúng rồi đấy. Tui chẳng những đạo đức giả, cực kỳ giả nhân giả nghĩa mà còn ác vô cùng. Chúc mừng bạn cuối cùng cũng nhìn ra.

      Xóa
    4. Làm người ai lại chơi trò này thế cô.
      Nói không lại cái tự nhận kiểu này có khác gì trẻ lớp 1 lớp 2 không cô?

      >>> Cái này là do sự tưởng tượng của bạn thôi nha.

      Cô có chắc không đấy?
      Hay đó là do năng lực nguyền rủa từ cái laptop của cô vậy

      >>> Tuỳ bạn tưởng tượng.

      Cái này là tùy cô ảo tưởng thôi.

      >>> Bạn lại nói đúng rồi nha.

      Cô lại tự nhận cô sai nữa rồi.

      >>> Tuỳ bạn tưởng tượng.

      Xóa
  19. Tui chỉ cho mọi người cách làm từ thiện cực kỳ dễ thương luôn nè. Có một gia đình nọ trồng này trồng nọ, nông dân đúng nghĩa luôn ấy. Đầu năm nay họ trồng cà chua, xong cái cà rẻ quá, họ lại bận việc nên xả vàng cho mọi người vào hái thoải mái, ăn nhiêu hái nhiêu, chỉ hái ăn thôi không được hái bán, ai cảnh khổ quá muốn hái bán thì than thở với họ họ sẽ cho phép. Một số người thấy đồ miễn phí nên vừa hái vừa dẫm đạp nữa kìa. Họ để vườn cà xả vàng miễn phí vậy vài tháng, cái họ đốt sạch cây rồi đi trồng ớt. Trồng ớt chuẩn bị ra trái, cái CT 16 tới hihi. Tui hổng có ra khỏi nhà nên hổng biết họ có lại xả vàng nữa không. Nhưng mà tới đợt ớt chín, trên mạng bán rẻ rề hà, có 20k/ký, mua về ăn lột lưỡi luôn ấy hihi.

    Nhìn cách chủ vườn cà làm tui nghĩ đây cũng là cách làm từ thiện nè bà con, nếu mình là được thì phước đức ùn ùn kéo tới còn nhiều hơn là mình từ thiện bằng cách góp tiền góp của nữa đó. Biết sao không?

    Tui nói rồi giai cấp công công mới là giai cấp làm chủ vì họ trực tiếp tạo ra sự sống cũng như giúp cho sự sống phát triển tốt đẹp, cho nên vũ trụ ủng hộ họ, chúc phúc họ. Lời chúc phúc đến từ vũ trụ ấy. Chỉ cần ai ủng hộ bảo vệ duy trì sự sống là vũ trụ chúc phúc người ấy. Bởi vì người ấy đã góp phần vào việc cân bằng giữa sanh và tử, giữa sự sống và sự huỷ diệt. Cho nên mình làm từ thiện bằng cách tạo ra sự sống nghĩa là mình trồng rau củ quả rồi thay vì tự mình bán để kiếm lời thì mình cho những người khốn khổ vào hái miễn phí để họ đi bán kiếm tiền mà sống. Mình tạo ra sự sống là đã nhận được sự chúc phúc từ hệ thống vũ trụ rồi, mình lại cho phép người khổ hơn mình sử dụng thành quả ấy để nuôi sống chính họ, họ muốn có tiền thì họ phải lao động, họ phải lặn lội đi hái cà rồi đem đi bán. Mình làm từ thiện kiểu cho cần câu chứ không cho con cá nè. Vậy là mình lại được chúc phúc. Sự chúc phúc mà mình nhận được gấp 2-3 lần người chỉ quyên góp tiền của thì bảo sao mình hổng có phước đức được chứ hihihi. Cách này hay nè, ai làm được thì làm đi nha.

    Trả lờiXóa
  20. Nói tiếp đến việc làm từ thiện. Tại sao lại có câu nói “Cứu vật vật trả ơn. Cứu nhân nhân trả oán.”

    Sau một thời gian bị vô thức đạp lên đạp xuống đá qua đá lại như trái banh, tui phát hiện ra một sự thật kinh dị nha bà con.

    Người khôn ngoan nhất trong việc cứu người hoặc làm từ thiện đó là làm theo kiểu “đến không hình, đi không bóng.” Đừng bao giờ để cho bất kỳ ai đặc biệt là người mình giúp đỡ biết mình chính là người giúp họ. Bởi vì một khi họ biết được họ tên lai lịch của người giúp mình rồi thì điều đó sẽ ghim vào vô thức họ và họ sẽ tìm cách trả thù mình khi nào có cơ hội.

    Gì ghê vậy chuỵ? Giúp người còn bị người trả thù?

    Bởi mới nói con người là sinh vật kỳ quái nhất tam giới.

    Về mặt ý thức thì họ cảm ơn mình rối rít, quỳ lạy, tri ân, biết ơn ghê gớm, thậm chí thề làm trâu làm ngựa mà báo ân. Nhưng trong vô thức của họ thì lên kế hoạch trả thù mình rồi đó. Đó là quy trình vận động của vô thức à. Đã là vô thức thì ngay cả ý thức của họ cũng không biết đâu nha. Sự trả thù có thể là ngay trong kiếp này, có thể là kéo dài đến những kiếp sau nữa.

    Cho nên khi mình hứng chí lên muốn đi làm từ thiện hoặc giúp đỡ ai đó thì mình hãy làm nặc danh, che giấu thật kỹ thân phận, không cho bất kỳ ai kể cả người nhà biết. Chỉ có nhị nguyên mới biết việc mình làm. Khi nào nặc danh không được thì kiếm đứa nào mình ghét nhất hoặc kẻ thù của mình ấy rồi kêu nó làm đại diện hoặc làm thay cho mình. Mình thì ẩn thân đi, còn cái đứa mình ghét thì lồ lộ trước mặt người khác, cho nên chính nó mới làm đối tượng bị săn lùng truy đuổi và báo oán của những người mà mình muốn giúp hahahahaha.

    Đã bảo tui là Quỷ Vương, cực kỳ nham hiểm mà mọi người không tin hehehehehe. Cứ chỗ nào mà trả thù được tui đều chỉ cho mọi người cách làm. Thấy tui dễ thưng hơm hihihihi.

    Khi mình muốn giúp quá mà không tìm được người “chết” thay thì mình làm theo kiểu giống thần linh đi. Ví dụ thấy người ta đói lả thì mình ném thức ăn lại gần chỗ họ rồi bỏ chạy như bị ma đuổi, hoặc tìm cách quăng từ trên cây hay thả từ trên trời xuống. Nếu muốn giúp tiền thì làm cho họ trúng số đi. Túm lại là họ được giúp mà chả có liên quan gì đến mình. Khi ấy họ sẽ nghĩ là do họ may mắn, do họ ăn hiền ở lành, do họ thiện lương nên được thần linh cứu giúp này nọ. Mà đã là thần linh thì vô cùng mơ hồ, biết ai đâu mà trả thù. Nhưng một khi phát giác đó không phải là thần linh, không phải do họ may mắn mà là do một người cụ thể nào đó giúp thì kế hoạch trả thù bắt đầu được phác thảo nha.

    Làm từ thiện kiểu này thì mọi người mới dần dần thoát khỏi Atula giới mà đi về cõi trên.

    Làm từ thiện theo kiểu đội quân Atula của chuỵ, phơi phơi cái mặt mà đi, cho cả thiên hạ đều biết mình thì muôn đời muôn kiếp gắn bó với Atula giới đi nha bưởi.

    Còn vì sao người được giúp lại tìm cách trả thù người giúp mình thì khi nào chuỵ siêng chuỵ sẽ tiết lộ. Nếu không mọi người cứ tự mình quan sát ngẫm nghĩ có khi cũng tự biết luôn ấy, không cần tui giải thích đâu nha.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. chị ơi, chị siêng siêng viết tiết lộ vụ người được giúp lại tìm cách trả thù cho tụi em biết với. Mà có cách nào để mình không trả thù họ (trong vô thức) nếu mình là người được họ giúp ạ.

      Xóa
  21. Một kiểu buôn bán không có hậu của nhà thuốc tây nè bà con! Chuỵ nói rồi, không cần làm từ thiện làm chi cho nó mệt, chỉ cần chú ý đến từng chi tiết trong việc buôn bán của mình là làm từ thiện rồi.

    Trên trang FB bán hàng ở địa phương của tui có bạn phàn nàn về việc hệ thống nhà thuốc tây lớn nhất ở địa phương có nhân viên bán thuốc không tôn trọng khách hàng. Tiền bạn này vừa rút từ máy ATM ra đem đi mua thuốc thì nhân viên bảo là tiền giả. Bạn ấy bảo họ kiểm tra bằng máy thì họ chẳng thèm kiểm, bảo họ lên công an phường để kiểm tra thiệt giả thì cũng chả thèm lên (tiền thiệt mà nói tiền giả là phạm pháp nha). Túm lại, mài đưa tiền cũ cho tao nên tao không nhận ấy, mài làm gì tao.

    Tức mình, bạn ấy cầm tờ tiền đó qua nơi khác mua hàng thì bình thường.

    Tui cũng vào bình luận nha bà con. Tui bình luận như sau:

    "Còn tui đi mua thuốc cũng ở hệ thống bán thuốc tây lớn ở đây thì gặp chuyện như sau: Mình trả tiền đưa tiền mới, nhân viên thối lại cho mình toàn tiền cũ, lần nào cũng như lần nấy, nếu có tờ mới tờ cũ thì còn cảm thấy an ủi, đằng nầy tờ nào cũng cũ. Không hiểu nhà thuốc tây này tiền cũ ở đâu ra quá trời mà toàn thối tiền cũ. Nếu mình đưa tiền cũ, họ thối tiền cũ thì có cảm giác có qua có lại. Còn đằng này mình đưa tiền mới, họ lại toàn thối tiền cũ, cho nên có cảm giác bị hố.

    Dân bán thuốc ở tiệm thuốc tây ít nhất phải có bằng trung cấp vậy mà văn hoá còn thua mấy cô bán hàng tạp hoá cho tui. Mấy cô tạp hoá họ chỉ thối đúng 1 tờ tiền cũ kẹp chung mấy tờ tiền mới. Nếu chỉ có tiền cũ để thối thì họ lại nói xin lỗi trước khi thối cho tui.

    Tui không hiểu ở chỗ. Họ là dân làm ăn lớn, một ngày nếu tổng ở tất cả các chi nhánh thì gom vào biết bao nhiêu là tiền. Chỉ cần tổng hợp lại tất cả các tờ tiền cũ rồi vào ngân hàng đổi tiền mới là được chứ gì. Mắc gì lại đi đẩy tiền cũ ra cho khách hàng, làm như là tiểu thương buôn bán nhỏ vậy trời. Dân tiểu thương buôn bán nhỏ mà làm vậy người ta còn thông cảm, nhưng vấn đề là dân tiểu thương ở chợ chưa chắc đã ăn ở thất đức như vậy. Bán thuốc để giúp cho người khác khoẻ mạnh mà thất đức như vậy thì cũng đâu có bền, trước sau cũng bị quả báo. Đây chỉ là một vấn đề nhỏ mà họ còn không thèm để ý thì thuốc do họ bán ra cũng chẳng bảo đảm, cho nên tui cũng ít mua thuốc từ hệ thống thuốc này lắm."

    >>>> Chả hiểu chủ doanh nghiệp là tên đần nào mà hành xử ngu xuẩn đến mức ấy. Có lẽ họ chưa bao giờ nghĩ đến việc họ có thể bị trùm cô hồn cát đãng để mắt đến. Chuỵ ghim mài rồi đó con hahahahahaha.

    Trả lờiXóa
  22. Phật mẫu du hóa bằng đai bàng, Phật bà bằng rồng, ngài Văn thù sư lị bắng sư tử, Phổ hiền bằng voi 6 ngà,... Hehehe. Nhìn lại ta ta vẫn tà tà. Hi.

    Trả lờiXóa
  23. Vào đọc bài này đi nè bà con rồi tui chỉ cho một cách làm từ thiện mà không sợ bị trả thù.

    https://cafebiz.vn/dem-muon-con-gai-bat-khoc-khi-thay-phan-ga-kem-dong-chu-bo-de-lai-con-an-di-bi-bom-20220124201050808.chn?fbclid=IwAR136QOfwt8J8SLYHiAQAcg75ywtvOUBY3rVPsXSGwBJ_d0uO2I2yCusLuw

    >>> Quỡn quá mà tiền nhiều quá nên không biết làm gì. Làm từ thiện thì sợ bị chúng nó lên kế hoạch trả thù thì mình mở công ty hoặc dịch vụ chuyên nhận những đơn hàng thức ăn liền bị bom. Đồ vật thì để được hoặc trả được. Thức ăn sẳn mà bị bom thì làm sao bi giờ. Cho nên mình mở dịch vụ chuyên mua lại các đơn hàng này từ các shipper.

    Rồi sau đó mình làm gì hả chụy?

    (Gặp chụy là chụy ăn luôn haha.)

    Mình có thể đem cho người nghèo. Nhiều món sang lắm mà những người nghèo (giống chụy nè) cả đời cũng chưa bao giờ có cơ hội nhìn thấy chứ đừng nói gì là ăn. Họ ở khắp nơi, muốn kiếm họ dễ lắm. Hoặc mình làm cái tủ thức ăn không đồng, để nơi nào mà người ta dễ thấy, có thể đến lấy thức ăn miễn phí mà không bị người khác nhìn ngó chỉ trỏ này nọ. Nếu không nữa thì chó mèo hoang là những thực khách không kén chọn, tụi nó chỉ không ăn khi tụi nó không đói hoặc thức ăn quá cay thôi.

    Công ty thì mình mở, sau đó mình giấu mặt đi, đừng có phơi phơi cái mặt mốc lên báo chí chi cho người ta nhìn rồi người ta ói. Nếu buộc phải phơi thì kiếm đứa nào mình ghét, cho nó làm tổng giám đốc để nó phơi mặt ra. Còn tủ thức ăn miễn phí thì mình giao cho nhân viên nó đến bỏ vào.

    Túm lại, ta có tiền cho nên ta có quyền giấu mặt, chỉ việc ngồi ở nhà bỏ tiền thuê người khác làm. Sướng chưa!

    Trả lờiXóa
  24. Sáng nay người ta lại đem 3 cal× 30 lít nước mắm đến chỗ tui nhờ phân phối cho người cần dùng. Hehehe.... Hi.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Phải đây cũng là người được bỏ trước cửa nhà 7 bao củ cải trắng trong bình luận ở bài đăng "Mùa dịch ăn mít thay cơm" không?

      Làm sao để được người ta đến bỏ đồ trước cửa nhà mình hay vậy ta hahaha

      Xóa
    2. Đi cho đồ người khác cũng là một nghệ thuật.

      Cho sao để không bị họ oán họ hận thù họ ghét?

      Áp dụng quy tắc "Bánh ít đi bánh quy lại" làm cho tâm lý người nhận đỡ nặng nề khi đi nhận đồ miễn phí.

      Có thể chiết nước mắm ra chai nhỏ hơn rồi cho vào thùng, trên thùng ghi chữ "Miễn phí. Lấy đủ cần." Một thùng khác "Nhận miễn phí. Có gì dư thì cho vào."

      Khi người ta đến lấy đồ miễn phí thì họ không lấy không, mà họ đem 1 thứ gì đó mà họ dư, có thể chỉ là vài trái dưa leo, vài trái cà chua, họ cho vào thùng "Nhận miễn phí" rồi họ lấy nước mắm từ thùng "Cho miễn phí."

      Nhận đồ như vậy làm họ không có cảm giác là nhận của chùa mà là họ phải trả một thứ gì đó thì mới nhận được, có vay có trả, có đi có lại, vậy mới công bằng, vậy mới không bị áp lực về mặt tâm lý, vậy mới đỡ sinh ra tâm trách móc, oán hận.

      Chứ cho đồ mà thỉnh thoảng cho thì được, còn cho hoài thì sẽ khiến tâm lý người nhận bị vặn vẹo cho xem.

      Xóa
  25. Hehehe... người lành, đất lành, nên chim lành ăn khế chim đem gieo lộc cho người, cho đất thui mừ! Hi.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Bây bị người ta bán, bây đếm tiền giúp họ, xong rồi bây lại đi tự hào.

      Sự ngu si thật là đáng sợ nha!

      Chụy phát hiện ra nỗi sợ thứ hai của chụy sau nỗi sợ Chúa chính là sợ sự ngu si hahahaha

      Xóa
  26. Hehehe... Chiều hôm kia có người đem cho nửa trái mít chín. Tối qua cũng có người đem biếu 2 trái mướp. Sáng nay lại có người cho một mớ rau xà lách. Tui thọ lộc hơi bị nhiều! Hi.

    Trả lờiXóa
  27. Thế giới này thật tốt lành, đẹp đẽ, đa sắc, đa dạng và phong phú. Hehehe... Vô lượng quang! Vô lượng thọ! Hi.

    Trả lờiXóa
  28. Chợ Lá

    Khi đến mua hàng, khám trị bệnh, đều trả tiền bằng lá. Hoạt động này hay, tại sao không nhân rộng ra khắp các tỉnh thành mà chỉ có tại chùa Monivongsa, phường 1, thành phố Cà Mau, mỗi năm tổ chức đúng 1 lần vào ngày 21/7 âm lịch!

    Ai thích các hoạt động từ thiện, bố thí cúng dường thì có thể xem xét hoạt động này; đây là cách làm có lợi ích cho nhiều người. Các địa phương khác nhau có thể tổ chức vào các ngày khác nhau, mỗi năm 1 địa phương tổ chức 1-2 lần là cũng đủ rồi.

    Đây là một hoạt động rất hay và có nghĩa!!! Hy vọng sẽ được nhân rộng.

    https://cafebiz.vn/doc-dao-khu-cho-do-an-thao-duoc-o-mien-tay-chi-giao-dich-bang-la-cay-176220823182734321.chn?fbclid=IwAR1s0EEzGFUuv8qKz0isW8xgO1hB6-LYEnLX8OhrIkKv8rCec0vgvI7uWWY

    Trả lờiXóa
  29. Má tui bả mới kể rằng bả vừa đi làm răng ở chỗ bác sĩ Oanh. Cô này làm vừa kỹ vừa rẻ, hàm răng làm xong mang vào, cổ bảo thử tới thử lui nhiều lần cho thiệt khớp rồi cổ mới thu tiền, cổ chỉ làm buổi sáng thôi. Đối diện cổ là phòng khám răng của Bác sĩ Ba. Ông này nổi tiếng mấy chục năm nay, cho nên cực giàu, phòng khám là ba căn nhà mặt tiền liên tiếp nhau ở ngay trung tâm thành phố, ổng có vô số nhân viên, nhưng họ làm vừa mắc vừa ẩu, không kỹ bằng cô bác sĩ Oanh. Nhưng sao phòng khám của ổng đông nườm nượp còn phòng khám của cô bác sĩ này ế nhệ, lúc má tui đến chỉ có mình bả thôi, hôm sau thì có thêm 1 người nữa.

    Rồi bả kể ở chỗ dì 10 tui, nghĩa là em gái bả, ở cù lao nào đó, làm răng cho người ta 2 hàm luôn mà có triệu rưỡi thôi, cô này giống như làm từ thiện vậy, làm răng cực rẻ cho nên khách đến đông nườm nượp.

    Chuỵ mới nói khi mình làm nghề để kiếm sống mà mình làm tròn trách nhiệm, và mình kiếm tiền vừa vừa phải phải để chu toàn cuộc sống của mình thì mình không cần phải vất vả đi làm từ thiện đâu, chỉ có quân ăn ở ác nhân thất đức mới phải lăng xăng làm từ thiện thôi. Ví dụ: mình làm răng cho người ta, theo lệ thường, mỗi tháng phải lời 100 triệu, thì mình vừa làm răng vừa làm từ thiện, mỗi tháng mình lời 10 triệu thôi, đủ mình xoay sở cuộc sống thì tiền đâu đi làm từ thiện. Còn quân ăn ở ác nhân thất đức thì nó tìm cách bắt chẹt tiền của bệnh nhân cho bằng được, sau đó nó phải làm từ thiện để xả bớt ra, nếu không thì cũng của thiên trả địa ráo trọi hà, ví dụ bị cướp bị bệnh bị lừa bị tịch thu bị con cháu phá của..... Trên đời này không ai ăn miễn phí của ai bất cứ thứ gì. Cứ thu bao nhiêu phải trả lại bấy nhiêu. Mình thu ít thì mình trả ít, mình thu nhiều thì mình trả nhiều, mình không thu thì mình không trả. Cho nên từ thiện chính là từ thiện ngay trong công việc hàng ngày của mình luôn nè.

    Mỗi người phải có 1 công việc gì đó vừa kiếm sống vừa phục vụ chúng sanh. Mình làm việc là mình thực hiện nghĩa vụ, thì mình đạt được quyền lợi đi kèm nghĩa vụ ấy, là mình có thể thu tiền để phục vụ cuộc sống của mình, mình làm bao nhiêu mình thu bấy nhiêu, đấy là mình sống biết điều, mình chỉ cần thu đủ cho mình sống; nếu thu đủ rồi thì mình ngưng mình đừng có làm thêm giờ. Cho nên má tui nói cô bác sĩ Oanh làm kỹ như vậy mà cổ chỉ làm buổi sáng thôi. Có khi người ta làm đủ sống rồi thì người ta nghỉ ngơi ở nhà chơi với con cháu hoặc sống theo sở thích cá nhân, đâu cần nai lưng làm quần quật, kiếm chi cho nhiều rồi cũng phải trả lại cho xã hội. Chi cho cực vậy tời quơi.

    Khi làm việc thì làm tròn trách nhiệm, thu tiền đủ sống, làm đến mức nào thì thu đến mức ấy thôi, không cần thu nhiều hơn. Khi đủ tiền sống rồi thì nghỉ ngơi không cần cố làm cho nhiều. Đây chính là từ thiện. Từ thiện với người và cũng từ thiện với chính mình.

    Còn mình cố làm cho nhiều, cố kiếm cho nhiều rồi sau đó một thời gian ôm đống tiền, nghĩ tới nghĩ lui lăng xăng chạy đi làm từ thiện, rồi được mọi người ca tụng Đại Thiện Nhân. Chỉ có lũ ngu như tụi bây mới ca tụng quân ăn ở ác nhân thất đức là Đại Thiện Nhân.

    Đại Thiện Nhân thật sự làm gì có tiền để làm từ thiện. Một người sống biết điều, sống một cách từ thiện ngay trong cuộc sống hằng ngày của mình thì làm mịa gì có dư tiền để làm từ thiện. Chỉ có quân ăn ở ác nhân thất đức mới dư tiền làm từ thiện.

    Khi nào mình thấy mình dư tiền phải lăng xăng chạy đông chạy tây làm từ thiện thì chứng tỏ mình thuộc dạng cô hồn cát đãng ăn ở thất đức, chứ không phải là đại thiện nhân như lũ ngu hay ca tụng đâu. Hiểu hông?

    Trả lờiXóa
  30. Hổng hiểu thì cứ sống thử y như chuỵ nói, làm vừa phải, đủ sống, làm đến đâu thu tiền đến đó, không thu hơn, mình không có dư không có nghĩa là mình hổng có đồng xu tiết kiệm nào, nghĩa là mình vẫn có tiền dự phòng bệnh tật, tiền xoay sở trong tình huống cấp bách để khỏi phải vay mượn ai, chứ không có dư tiền để tiêu xài vào lối sống cao sang để được mang danh là tầng lớp tinh anh của xã hội, không cần phí tiền để xã giao hay ngoại giao để hối lộ hay biếu xén cấp trên cấp dưới đủ kiểu. Sống vừa phải, không thẹn với chính mình, vẫn có tiền dự phòng nhưng không có tiền thừa, không có nhu cầu đi làm từ thiện, không có bứt rức phải cho ai đó tiền để mình được giải toả điều gì đó. Cái này khó diễn đạt lắm, mọi người phải sống như vậy thì mới hiểu chuỵ nói cái gì.

    Ví dụ, chuỵ sống trong vườn, chuỵ ăn trái cây từ vườn, mỗi tháng chuỵ xài 300 ngàn, thì chuỵ làm mịa gì có tiền làm từ thiện, và chuỵ cũng đâu có nhu cầu làm từ thiện. Chuỵ chỉ làm từ thiện khi chuỵ tiêu xài phung phí để thể hiện giai cấp của mình. Tiêu xài hoài đến lúc nào đó cảm thấy bứt rức vì sự tiêu xài của mình cho nên nhéo ra một ít tiền ném vào từ thiện để giải toả sự bứt rức ấy. Chuỵ xài vừa phải, không xài dư thì làm mịa gì phải bứt rức. Thứ hai là chuỵ làm gì có dư tiền làm từ thiện. Chuỵ không cho ai đồng nào và chuỵ cũng đâu có nhận của ai đồng nào. Mấy người tu ở chùa cũng khổ lắm, nhận tiền cúng dường của bá tánh rồi cũng phải nghĩ cách làm từ thiện để giải phóng số tiền ấy không ít thì nhiều, nếu không thì cảm thấy bứt rức và tội lỗi vô cùng.

    Chuỵ không xài tiền và chuỵ cũng không nhận tiền, chuỵ không làm từ thiện và cũng đâu có nhu cầu làm từ thiện. Chuỵ có nhiều dừa, ăn dư nè, ai xin thì cho luôn, nếu không thì để ăn từ từ cũng hết haha.

    Túm lại, đến lúc nào đó mình cảm thấy bứt rức và có nhu cầu làm từ thiện thì khi ấy mình chính là một kẻ ăn ở ác nhân thất đức rồi đó, chứ nếu mình sống vừa phải, làm từ thiện ngay trong công việc hằng ngày thì sự bứt rức không thể diễn ra, khi nó diễn ra chứng tỏ cách ăn ở của mình có vấn đề rồi đó. Đây là trí tuệ của tánh giác cảnh báo mình nè! Cho nên đừng có nhầm khi mình thấy bứt rức muốn làm từ thiện là mình trong sáng như hoa sen trắng cho nên mới có kiểu bức rức này. Bậy bạ. Bây trong sáng thì bây không có bị bứt rức, chỉ khi bây ở ác quá thì tánh giác lên tiếng cảnh báo bây thôi. Đừng có nhầm lẫn chứ!

    Trả lờiXóa
  31. Vì sao phòng khám ông bác sĩ Ba làm vừa ẩu vừa mắc mà khách vẫn nườm nượp?

    Mỗi người có thời, khi thời đến thì làm gì cũng phất, tiền của tự động chạy vô. Giống ba mẹ chuỵ, thời của họ kéo dài 20 năm, đụng đâu sanh tiền đó, làm gì cũng có tiền, có thể cực kỳ vất vả nhưng tiền cứ vô ào ào. Kéo dài 20 năm, sau đó hết. Nếu người có trí tuệ thì khi thời của mình hết thì chuyển giao công việc ngay cho con cháu mình, thì thời của mình được chuyển sang cho con cháu, con cháu mình nối tiếp kiểu tre già măng mọc, thế hệ này tiếp thế hệ khác bằng kiểu chuyển giao này. Cứ hết thời thì chuyển giao công việc ngay cho người nào trong nhà đang gặp thời, thì đảm bảo của ăn hoài không hết.

    Còn đằng này không, mình hết thời nhưng mình không bỏ được thói quen nắm tiền của, nắm quyền lực trong tay, cho nên mình cố vớt vát, mình bắt người khác làm nhưng mình vẫn chỏ mõ vô, mình phải tham gia quản lý thì mình mới chịu, chứ giao hết cho người khác, cái mình bị xem như chó ghẻ sao!

    Khi mình hết thời thì vận xui của mình đến, mình đang xui thì mình phải giao hết rồi mình tránh xa hẳn ra thì người ta mới không bị lây dính cái xui của mình chứ. Còn mình cứ chàng ràng cản đường hoài, chỗ nào có mình chỗ đó vận khí của gia đình bị quấy rối, cho nên dù mình giao công việc cho con cháu rồi, tụi nó làm cũng không suôn sẻ do bị mình ám mà mình không biết nè kkkk.

    Túm lại, người hết thời rồi thì nhanh chóng giao công việc rồi biến lẹ. Cái này làm càng nhanh thì con cháu càng đỡ bị xui. Đáng lẽ khi thời sắp hết thì mình cảm giác được và mình phải giao công việc tài sản ngay từ lúc này mới phải chứ.

    Những điều chuỵ nói ở trên, không cần tin, cứ quán sát cuộc sống của mình, gia đình, dòng họ và người xung quanh thì sẽ tự thấy ra thôi. Thấy rồi thì khôn ra giùm cái, hết thời thì biến lẹ để người khác không bị xui hehe.

    Trả lờiXóa
  32. Ở trên có một bình luận chuỵ viết rằng khi mình giúp người ta thì mình sẽ bị người mình giúp trả thù cho bỏ tật giúp đỡ họ. Bình luận ở trên viết rõ chỗ này lắm, ai chưa đọc thì lên phía trên đọc. Lý do chuỵ viết cái này là bên dưới bình luận ấy có bạn hỏi câu sau: "chị ơi, chị siêng siêng viết tiết lộ vụ người được giúp lại tìm cách trả thù cho tụi em biết với. Mà có cách nào để mình không trả thù họ (trong vô thức) nếu mình là người được họ giúp ạ."

    >>> Để mình không trả thù họ từ trong vô thức khi mình là người được giúp đỡ thì mình phải thấu tỏ đối thể nhị nguyên nơi mình, nghĩa là thấu tỏ đối ý nơi mình, khi thấu rồi thì ý sanh chỗ nào ý diệt chỗ đó, không có ghim vào vô thức thì mình đâu có trả thù họ.

    Ví dụ khi mình được giúp đỡ thì mình nổi lên ý gì? Ganh tỵ ghen ghét vì họ giàu hơn mình, tự ti xấu hổ vì mình thấp hơn họ hay tri ân vì họ giúp mình?

    Mình nổi ý gì thì mình tự biết rồi mình biết nguyên do ý đó nổi lên, rồi đối ý của nó là gì, khi biết hết thì ý diệt luôn tại chỗ, không có ghim vào vô thức thì mình không có một cách vô thức đi tìm họ mà báo thù báo ân gì nữa.

    Ví dụ: khi mình được giúp, mình tràn ngập sự tri ân đối với họ. Vì sao mình lại nổi lên ý tri ân? Vì họ giúp mình, họ làm điều có lợi có ích cho mình, mình được hưởng quyền lợi từ họ (đây là nguồn gốc của sự tri ân). Vậy đối ý của tri ân là không tri ân. Khi nào mình không tri ân họ? Khi họ trở nên vô dụng đối với mình. Khi họ không đem lại sự trợ giúp cho mình nữa, khi họ không còn ích lợi gì cho mình nữa. Hễ có tri ân thì phải có sự không tri ân, đây là điều diễn ra trong vô thức mình không có thể điều khiển được đâu, dù mình cố ép ý thức mình một hai phải tri ân phải tìm cách báo đáp họ này nọ.

    Vậy họ giúp mình xong mình không biết cảm kích biết ơn tri ân gì sao?

    Có chứ nhưng sự tri ân đó lại hoàn toàn khác. Ví dụ mình được giúp xong thì mình tri ân, mình thấy rõ đối thể nhị nguyên của lòng tri ân ấy, mình thấy đối ý của nó là sự không tri ân. Ý sanh xong ý liền diệt, ý diệt xong thì ý trở thành phân bón cho mình thăng hoa tiến hoá nghĩa là thay vì ghim lòng tri ân cho một người thì mình thăng hoa lên (do mình được bón phân rồi) là sau khi mình thành đạt mình có điều kiện thì cứ ai có hoàn cảnh tương tự mình lúc này mình đều dang tay giúp đỡ, kể cả người đã từng giúp mình mà lỡ sa cơ thì mình cũng dang tay giúp đỡ, một sự giúp đỡ khách quan cũng như giúp đỡ những người khác, không phải là sự giúp đỡ chủ quan nghĩa là mình đang trả ân họ, bởi vì mình đâu có tri ân đâu mà trả. Ý tri ân đã bị diệt và trở thành phân bón cho mình thăng hoa lên cho nên mình mới sẳn sàng giúp đỡ bất kỳ người nào rơi vào hoàn cảnh khốn khó mà mình từng trải qua. Thật ra ngoài đời nhiều người thăng hoa lên như thế này lắm, tại mình không để ý thôi. Ý muốn trả ân một người cụ thể, do mình thấu tỏ nhị nguyên của ý này nên nó liền diệt và trở thành phân bón cho ý muốn giúp đỡ bất kỳ người nào rơi vào hoàn cảnh khốn khó như mình. Xã hội mà toàn người thấu tỏ đối thể nhị nguyên và thăng hoa như thế này thì đấy chính là thiên đường, chứ xã hội toàn những người ghim chặt cá nhân cụ thể mà không quan tâm tập thể thì đấy là địa ngục.

    Khi mình thấu tỏ đối thể nhị nguyên, ý sanh chỗ nào ý diệt chỗ đó thì mình mới mở rộng lòng, mở rộng tình yêu thương muôn loài một cách dần dần được chứ.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cái chữ HIẾU vớ va vớ vẩn mà chúng đã đang bị ông bà cha mẹ thầy cô xã hội nhồi nhét vào đầu cũng là vậy đó. Do họ vừa ngu xuẩn vừa ích kỷ cho nên mới có truyền thống con cháu hiếu thảo ông bà cha mẹ. Cha mẹ sanh ra con, cha mẹ chăm sóc dạy dỗ con trưởng thành, nghĩa là cha mẹ đang làm chuyện ích lợi cho con cái, cho nên nó tri ân, mà hễ có tri ân thì sẽ có không tri ân. Khi cha mẹ già rồi, không còn tạo ra lợi ích gì cho con thì lúc đó nó hết tri ân.

      Tổ tiên chúng ta chỉ biết dừng ở chỗ này cho nên mới ép con cháu phải hiếu để phụng dưỡng cha mẹ ông bà khi họ già yếu là vậy. Chính cái truyền thống này đã tạo ra sự thù oán hết đời này đến đời khác trong gia đình gia tộc dòng họ, bởi vì họ bị rơi vào nhị nguyên ráo trọi rồi.

      Khi cha mẹ già hết mang lại lợi ích cho con thì tụi nó hết tri ân, đó là lẽ thường của tạo hoá, còn mình ép nó phải ghi nhớ công ơn sanh thành nuôi dưỡng ép nó phải tri ân thì ý thức nó làm thôi chứ vô thức nó là sự thù oán.

      Mang lại lợi ích cho mình thì mình tri ân, hết lợi ích thì hết tri ân, đây là điều bình thường mà. Biến cái bình thường thành cái bất thường chi cho đời đời oán thù để gặp mặt nhau miết, cãi vả chửi bới nhau miết. Bởi, chuỵ nói tổ tiên chúng ta rất ngu là vậy đó.

      Thay vì bắt tụi nó phải hiếu thảo phụng dưỡng ông bà cha mẹ già yếu thì dạy cho tụi nó cách nhìn ra đối thể nhị nguyên ngay từ khi chúng còn nhỏ, từ khi chúng khởi ý tri ân cha mẹ; khi chúng nhìn ra được đối thể, ý sanh chỗ nào ý diệt chỗ đó, thì chúng sẽ được thăng hoa tiến hoá, nghĩa là chúng sẽ giúp đỡ tất cả những ai cần được giúp đỡ (giống như ông bà cha mẹ từng giúp đỡ chúng khi chúng còn nhỏ), đứa nhỏ chưa biết đi bị té thì nó giúp đứng lên, người bệnh cần uống nước thì nó rót, người già cần chăm sóc thì nó chăm. Khi nó thăng hoa lên rồi, nó không hạn chế sự giúp đỡ của nó vào một khung cảnh gia đình nhỏ hẹp mà mở rộng phạm vi giúp đỡ ra toàn xã hội một cách vô cùng khách quan. Nó đã từng được người lớn chăm sóc giúp đỡ thế nào thì cứ bất kỳ đối tượng nào rơi vào hoàn cảnh cần sự giúp đỡ của nó thì nó đều giúp, chứ đâu phải riêng người nhà nó mới giúp. Nghĩa là nó thương không chỉ con nó mà con của thiên hạ nó đều thương, nó chăm sóc không chỉ ông bà nó mà ông bà thiên hạ nó đều chăm, nó có hiếu không chỉ với cha mẹ nó mà cha mẹ cả thiên hạ nó đều có hiếu. Nếu như vậy nó sẽ không bao giờ vì lợi ích của con nó của ông bà nó của cha mẹ nó mà huỷ diệt đi lợi ích của con thiên hạ của ông bà thiên hạ của cha mẹ thiên hạ.

      Khi nhìn ra đối thể nhị nguyên, ý sanh chỗ nào ý diệt chỗ đó, thành phân bón cho sự thăng hoá tiến hoá thì người ta rất mở lòng, tâm trở nên rộng lớn là vậy đó.

      Bây giờ đã hiểu vì sao chuỵ nói tổ tiên chúng ta vừa ngu vừa ích kỷ chưa???

      Xóa
  33. Hóa ra là vậy. Phần ví dụ "tri ân và không tri ân" đúng trải nghiệm của em. em bị xoay vần giai đoạn tri ân rùi lại tới giai đoạn không tri ân (giữ khoảng cách xa lánh), xong lại quay lại vòng "tri ân-không tri ân" với họ; tự thấy mình sao mâu thuẫn quá trời.
    Cảm ơn c nhiều.

    Trả lờiXóa