"Trong đất tâm, ta
có đủ mọi hạt giống: hạt giống của gai góc, của tham giận, của si mê, của kiêu
căng, của ganh tị v.v... Nhưng trong tâm ta cũng có các hạt giống của hạnh
phúc, của giác ngộ, của giải thoát, của sự tha thứ, của sự thương yêu v.v...
Tu học có nghĩa là phân biệt cho được những hạt giống đó để chuyển hóa những
hạt giống xấu và tưới tẩm những hạt giống tốt."
-Hạnh phúc, Mộng và Thực- HT. Nhất Hạnh.
"Mỗi sáng thức dậy
ta hãy tập thở và mỉm cười, hãy nhớ rằng hôm nay ta có hẹn với sự sống" - Thiền sư Thich Nhat Hanh.
Thiền sư Nhất Hạnh nói:
“Giấc mơ của chúng ta không phải chỉ là một giấc mơ của sự giàu thịnh và vinh
quang cho riêng một mình ta. Hạnh phúc chân thật không nằm trên tiền bạc, danh
vọng và quyền thế. Hạnh phúc chân thật nằm trên nền tảng của tự do. Tự do ở đây
không phải là tự do chiếm đoạt, tự do huỷ hoại, huỷ hoại thiên nhiên, huỷ hoại
thân tâm mình và thân tâm người. Tự do ở đây là thảnh thơi, là có thì giờ để vui
chơi và thương yêu. Tự do là không bị ràng buộc bởi hận thù, tuyệt vọng, ganh
tị, mê cuồng, không bị kéo theo công việc để tối ngày quanh năm bận rộn, không
có cơ hội vui chơi, thương yêu và chăm sóc cho nhau. Phẩm chất đời sống nằm ở
nơi này” (Tuổi trẻ tình yêu và lý tưởng).
Khi giận nếu soi gương
thì sẽ thấy khuôn mặt mình chẳng đẹp đẽ, chẳng coi được chút nào. Các bắp thịt
trên mặt co rúm lại. Hãy nhìn một người đang giận. Gương mặt người đó căng
thẳng trông mà phát sợ. Như một quả bom sắp nổ tung! Thế cho nên nhìn kỹ khuôn
mặt mình khi đang giận có thể giúp ích rất nhiều. Đó là một tiếng chuông chánh
niệm. Khi thấy gương mặt mình như vậy thì tự nhiên khởi ý muốn 'làm ăn cho khá
hơn.' Khi giận quý vị dư biết phải làm gì để cho khuôn mặt tươi đẹp hơn. Chả
cần đến mỹ phẩm. Chỉ cần thở hơi thở tĩnh lặng, bình an. Chỉ cần cười nụ cười
chánh niệm. Nếu thở được như thế một hay hai lần là bạn sẽ thấy mình dễ coi ra
rất nhiều. Nhìn vào gương, 'thở vào tâm tĩnh lặng, thở ra miệng mỉm cười,' là
tự nhiên cảm thấy nhẹ nhõm. (TS.
Thích Nhất Hạnh)
Bước
đi như thể bạn đang hôn trái đất với bàn chân của bạn. Thích Nhất Hạnh ---
Khi ai
làm cho ta giận thì ta khổ. Ta muốn nói một câu hay làm một việc gì đó để cho
người kia khổ, nghĩ rằng làm như thế thì ta sẽ bớt khổ. Ta tự bảo: "Tôi
muốn trừng phạt anh. Tôi muốn làm cho anh đau khổ vì anh đã làm cho tôi đau
khổ. Thấy anh đau khổ tôi sẽ cảm thấy dễ chịu hơn." Rất nhiều người có xu
hướng hành động một cách trẻ con như vậy. Sự thật là khi ta làm cho người kia
đau khổ thì người ấy sẽ trả đũa bằng cách làm cho ta đau khổ thêm. Kết quả là
leo thang đau khổ cho cả hai bên. Đáng lẽ ra thì cả hai bên đều cần tình
thương, cần giúp đỡ. Không ai đáng bị trừng phạt cả. (TS. Thích Nhất Hạnh)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét