Sở tri chướng, đây là
trở ngại lớn nhất cho người học đạo (bất kể đạo gì) của thời đại này. Vì sao
lại vậy? Vì khi chứa chấp tri kiến thì bất cứ cái gì được đọc được thấy đều
thông qua lăng kính của tri kiến ấy, nên thấy gì cũng là cái thấy chủ quan còn
gọi là tư kiến. Và khi đọc/nghe/thấy điều gì thì tâm thức khởi ý so sánh với
cái đã chấp chứa.
Khi so sánh thì sẽ xảy
ra hai xu hướng, hoặc thích thú (đó là tham) hoặc bài bác (đó là sân) Ai cũng
phải đi theo hai xu hướng này vì tâm thức ai cũng đầy ắp tri kiến. Người tỉnh
thức thì luôn nhìn thấy được sự so sánh ngầm ấy, một sự so sánh âm thầm rất khó
nhận biết nhưng lại có sức mạnh rất to lớn. Kẻ mê thì bị sự so sánh ấy lôi kéo
vào những cái được cho là bảo vệ quan điểm, bảo vệ tín điều. Khi nào mình khởi
ý làm điều này thì khi ấy mình bị cái TA ảo tưởng hạ nốc ao rồi đó. Chỉ cần tự
thấy biết như vậy thì đó chính là HÀNH PHÁP.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét