Thứ Tư, 28 tháng 1, 2015

TU HaY KHÔNG TU???



Hỏi : Con kính đảnh lễ Thầy.
Bạch Thầy, con thích đi tu, nhưng người thân và bạn bè con nói là không cần đi tu làm gì, lấy vợ lập gia đình rồi sau này làm phước, đi chùa, bố thí... thì cũng là tu tốt cả. Con nhìn thấy việc lập gia đình là một cái nghiệp phải lo, và là một chướng ngại trên con đường tu hành của mình. Như con quan sát thấy, nói vậy thì dễ lắm nhưng thực tế thì hoàn toàn khác. Khi yêu nhau thì hứa hẹn sẽ hỗ trợ nhau tu hành đủ thứ... và thực tế khi lập gia đình rồi người ta phải sống với nhiều thứ phải lo. Giả sử như cuộc sống mình êm đềm thì điều này có thể thực hiện được, nhưng nếu cuộc sống khó khăn thì việc mà toàn tâm toàn lực cho việc tu là rất khó, rồi còn dính mắc vào con cái... Con gặp một số người bây giờ ân hận nói với con biết ngày xưa đi tu là tốt rồi, vì bây giờ ràng buộc nhiều thứ không thể tu được.
Con hiểu rằng tu là chính trong đời sống của mình, Tu không phải là trốn tránh sự đời. Con nghĩ mình nên vào chùa thì sẽ có nhiều điều kiện hơn phải không Thầy, nhưng điều quan trọng là chọn một môi trường tu nghiêm túc. Ở chùa mình được Thầy chỉ dạy, được sống trong đạo pháp, được giúp ít cho chúng sanh nhiều điều khác nữa, nếu học hành tốt nữa thì sẽ giúp rất nhiều cho đạo... và sự ràng buộc của mình cũng sẽ không còn nhiều với gia đình. Đôi lúc, mình tu tinh tấn thì có thể còn trợ duyên rất nhiều cho gia đình nữa.
Quan điểm của con như vậy có khách quan không Thầy. Con mong Thầy chỉ dạy.

Đáp : Con thấy như thế nào đúng thì cứ làm. Khi con thích điều gì thì nó là động lực thúc đẩy con làm điều đó, và khi làm điều đó con có dịp học ra bài học của mình trong hoàn cảnh mà con chọn lựa. Chọn đúng hay sai tùy thuộc vào mức độ nhận thức sự việc của con, nhưng điều đó không quan trọng bằng qua hoàn cảnh chọn lựa đó con có học ra được điều gì cho sự giác ngộ giải thoát hay không.

Có người chọn lập gia đình làm lẽ sống rồi nhờ bị đau khổ, ràng buộc mới thấy ra sự thật. Có người chọn xuất gia làm lý tưởng nhưng khi vào tu mới thấy ra không phải như mình nghĩ rồi rơi vào tình trạng tiến thối lưỡng nan. Do đó chọn lựa đúng sai khó mà biết trước, có trải qua thực tế mới biết thực hư. Đường đời vạn nẻo, dù chọn nẻo nào cũng phải học cho ra sự thật thì không cần phân vân do dự làm gi, tốt nhất là chuẩn bị trầm tĩnh sáng suốt mà học bài học mới cho thông suốt. Có lẽ phân vân là do hiểu chưa đúng chữ tu chữ học ấy mà thôi!

- Hòa Thượng Viên Minh.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét