Thứ Sáu, 25 tháng 4, 2014

Con người là con vật thiếu lòng tự trọng nhất thế giới.

Thử nghĩ xem trong một gia đình có một người mẹ sinh ra nhiều người con, trong đó người con trưởng có tư tưởng độc tôn, muốn trở thành bá chủ, nên tìm mọi cách đục khoét tài sản của mẹ mình, chiếm đất, chiếm nhà, giết hại gia đình của các anh chị em mình, chỉ để nhằm một mục đích là cho bản thân mình được sung sướng. Thậm chí còn giết mạng anh chị em để thỏa mản cái thú thèm ăn thịt của mình nữa. Chưa hết, đứa con trưởng ấy chẳng những đục khoét lấy đi tài sản của mẹ, làm mục ruỗng đi ngôi nhà của mẹ mà còn ném trả lại cho mẹ mình những gì dơ bẩn độc hại nhất. Có phải đây là đứa con bất hiếu, phá gia chi tử nhất thế giới không vậy?



Vậy mà con người đang đóng vai trò người con bất hiếu ấy đấy. Chúng ta cùng các giống loài khác đều được sinh ra từ Mẹ Thiên nhiên. Vậy mà chúng ta đã và đang làm gì với mẹ và các anh chị em của mình vậy?


Chúng ta tự đưa mình lên địa vị độc tôn nên đặt mẹ và các anh chị em khác của mình xuống phía dưới; tất cả bọn họ phải có nhiệm vụ phục vụ chúng ta để chúng ta thỏa mãn cái lòng tham của chính mình. Chúng ta tự cho phép mình có quyền bòn rút tài sản của mẹ một cách vô điều kiện, cứ thích gì thì lấy nấy, không cần xin phép ai. Chúng ta thấy anh chị em mình có gì hay ho quý giá là chúng ta dùng vũ lực để tước đoạt, tước đoạt xong tài sản của người khác, chúng ta còn thảm sát cả gia đình dòng tộc của họ. Để cho bản thân được sung sướng, chúng ta sáng tạo ra hết cái nầy đến cái nọ và cùng lúc thải ra bao nhiêu chất độc làm hư hại đi ngôi nhà của mình. Sau đó chúng ta quay ngược lại trách mắng mẹ mình là bất tài vô dụng không biết tạo ra một ngôi nhà tốt đẹp hơn cho chúng ta. 

Đối với một đứa con bất hiếu với mẹ, tàn ác với anh chị em như thế thì chúng ta nên xử tội như thế nào đây mọi người?





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét